ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 271

(10.4) Khai Nguyên (niên hiệu của Đường Huyền Tông, Lý Long Cơ)

năm 713-741.

Tôi không có hỏi tiếp “Ở đâu”, bởi vì cách đặt tên niên hiệu, còn có hai

chữ “Khai Nguyên”, chỉ cần người đã đọc qua sách lịch sử một chút đều
biết. Tuy rằng đã chuẩn bị đủ loại tâm lý, nhưng tôi vẫn bị kinh sợ.

Tôi thất thần một lúc, mạnh bật dậy, chạy đến thư phòng, lấy ra cuốn

“Chuyên đề giám định và thưởng thức thơ Đường”, lật đến bài thơ kia của
Vương Duy, từng hàng đọc qua thật nhanh:

Xanh xanh trên núi có gốc tùng,

Vài dặm xa cách nay tương phùng.

Không gặp người xưa,

Bồi hồi nhớ,

Một phen thử tài, người ứng cùng.

Khí sắc thong dong cao nhàn hạ,

Tựa tầng mây trắng xuất trời xanh. (Mời các bạn xem lại chương 5.1)

Rốt cuộc, rốt cuộc… Tôi đã hiểu được! Ngày đó Ngô Cứ Lam khẽ thở

dài, không phải có chút “Cảm xúc thơ ca, không nói nên lời.”, mà thật là
“Mong nhớ chuyện xưa, không khỏi thở dài.”

Tâm trạng tôi trở nên hoảng loạn, vội vội vàng vàng ném quyển sách đi,

hấp tấp ngồi vào bàn máy tính, tra cứu về Vương Duy: Công nguyên năm
701-761, là nhà thơ, họa sĩ nổi danh đời Đường, tự Ma Cật, hay Ma Cật cư
sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.