ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 276

Trong nháy mắt, tôi thật sự rất hận lý trí lãnh khốc của Ngô Cứ Lam, hắn

không chịu cho tôi một chút hồ đồ, không chịu cho tôi một chút trốn tránh,
luôn đem hết thảy trắng trợn bày ra trước mắt tôi. Tôi rõ ràng cảm nhận
được tình cảm của hắn đối với tôi, nhưng hắn lại có thể không một chút nể
tình mà từng chút…từng chút một…lặp đi lặp lại đẩy tôi ra xa, ép buộc tôi
phải buông bỏ đoạn tình cảm của mình, buông bỏ hắn!

Tôi im lặng thật lâu, sau đó nói: “Em sẽ dần lão hóa, biến dạng xấu xí.”

“Tôi không thể ở lâu dài một chỗ, em phải theo tôi lang bạt biển hồ,

không bạn bè, không nhà cửa, đến lúc đó, sự tồn tại của tôi chính là cơn ác
mộng khủng khiếp nhất của em. Em vừa già vừa xấu sẽ hận tôi, sợ hãi tôi,
sẽ nghĩ đủ mọi cách để thoát khỏi tôi.” Ngô Cứ Lam vừa nói những lời tàn
nhẫn, vừa mỉm cười đẩy tôi ra.

Tôi theo bản năng nắm được tay hắn, không muốn để hắn bỏ đi, nhưng

thời khắc này, tay của tôi so với hắn càng trở nên lạnh lẽo.

“Thẩm La, em không nên đem sinh mạng ngắn ngủi của mình lãng phí ở

trên người tôi, hãy đi tìm người đàn ông thật sự thích hợp với em!” Ngô Cứ
Lam lạnh lùng kiên quyết dùng sức gỡ bỏ tay của tôi ra, “Đợi sau khi điều
tra rõ rốt cuộc là ai đã hại em, xác định không có vấn đề gì, tôi sẽ rời khỏi
đây, em coi chuyện của tôi giống như một giấc mộng đi!”

Tôi nặng nề ảo não, giống như một kẻ mộng du đi ra khỏi thư phòng, trở

lại phòng ngủ của mình.

Trong phòng tối đen như mực, trong lòng tôi uất nghẹn buồn phiền,

“roẹt”, tôi kéo bức màn, mở cửa sổ ra. Gió đêm mát lạnh lập tức từ sân
vườn ùa vào, thổi bay mấy tờ giấy ở trên bàn, tấm màn cũng bay lên phần
phật.

Tôi ngồi vào cái ghế mây đặt bên cửa sổ, thật lâu thật lâu ngắm nhìn vầng

trăng thật tròn ở trên bầu trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.