ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 277

Mặt trăng của ngàn năm trước hẳn là không khác lắm với mặt trăng đêm

nay!

Nhưng con người không như vậy, sinh lão bệnh tử, tất cả đều không tránh

khỏi. Nhan sắc của phụ nữ lại càng ngắn, mười năm sau, tôi 36 tuổi, nếu
chăm sóc sức khỏe tốt, có thể nói lão hóa chậm đi một chút, dáng vẻ còn
chút trẻ trung, nhưng 20 năm sau thì sao? Phụ nữ 46 tuổi sẽ như thế nào?
Phụ nữ 50 tuổi sẽ là cái dạng gì đây?

Đến lúc đó, tôi và Ngô Cứ Lam sống dai sống dài, không bao giờ lão hóa

kia đứng chung một chỗ sẽ là loại cảm giác gì đây?

Lời nguyện ước tình yêu đẹp nhất của Trung Quốc chính là “Chấp tử chi

thủ, dữ tử giai lão” (10.11), nếu ngay cả giai lão mà cũng không làm được,
vậy người nắm tay kia có còn là người yêu nữa hay không?

(10.11) Trích trong Kinh Thi. Tạm dịch “Cùng nắm chặt tay, bên nhau

trọn đời.”

Tôi đau khổ, bất đắc dĩ cười rộ lên.

Đã từng tự cho rằng có đầy đủ dũng khí, đầy đủ tin tưởng đối mặt với

đoạn tình cảm này, đã từng quyết định mặc kệ tôi và hắn có bao nhiêu hoài
nghi và không rõ ràng, chúng tôi vẫn sẽ có thể từ từ tìm hiểu, từ từ kết thân,
khiến cho thời gian đánh tan hoài nghi và không rõ ràng.

Nhưng, tôi hoàn toàn không ngờ, vấn đề lớn nhất của chúng tôi chính là

“Thời gian”.

Tôi nên dùng cái gì để đánh bại thời gian?

Câu hỏi này, ngay cả người có trí tuệ ngàn năm, cơ hồ không gì không

làm được như Ngô Cứ Lam cũng không thể trả lời, cho nên hắn mới cố ý
chua ngoa nói “Em vừa già vừa xấu” để làm tổn thương tôi, buộc tôi từ bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.