ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 301

thì phát hiện tế bào ung thư đã di căn, nên anh không có thời gian liên hệ
với em.”

Tôi nhận ra anh ta chưa muốn đi thẳng vào đề tài này, nhưng có lẽ vì quá

mức áp lực cùng đau buồn, nên mới đồng ý cùng tôi, một người đã từng có
cùng loại cảm xúc, nói chuyện một chút. Tôi hỏi: “Chị Tiểu Vân bây giờ thế
nào?”

Lân Hãn khó khăn nói: “Bác sỹ nói…chỉ còn hai ba ngày.”

Tôi phản ứng trong chớp mắt, mới hiểu được ý của anh ta, vợ của anh ta

hai ba ngày nữa có thể sẽ chết !?

Tôi không thể tin, thì thào hỏi: “Sao có thể như vậy?”

Lâm Hãn cúi thấp đầu, nghẹn ngào nói: “Anh cũng luôn nghĩ tại sao có

thể như vậy. Bác sỹ đã nói phải cho người nhà biết để chuẩn bị tốt tâm lý,
anh không biết nên nói cho ba mẹ cô ấy như thế nào nữa… Anh không hiểu
tại sao, cô ấy còn trẻ như vậy… Lúc ở hôn lễ, cô ấy đã nói khát vọng hạnh
phúc nhất đó là cùng anh từ từ già đi, còn nói nhất định phải sinh hai đứa
con trai. Nhưng cô ấy còn chưa kịp sinh đứa nào…”

Tôi không biết nên an ủi Lâm Hãn như thế nào, cái chết ở trước mắt, tất

cả ngôn từ đều trở nên vô nghĩa bất lực, tôi chỉ có thể ngồi yên lặng bên
cạnh anh ta.

Lâm Hãn cũng không phải là người yếu đuối, thậm chí có thể nói, anh ta

so với tuyệt đại đa số đàn ông tôi quen biết đều rất kiên cường, nếu không
đã không cùng vợ chiến đấu với căn bệnh hơn hai năm. Nhưng thời khắc
này, sự kiên cường chẳng còn sót lại chút gì, anh ta giống như một đứa bé
đau khổ tuyệt vọng khóc lóc thảm thương.

Nói chuyện với Lâm Hãn xong, tôi nhìn theo anh ta rời khỏi, nhưng

không đi lên lầu tìm Giang Dịch Thịnh và Ngô Cứ Lam, mà dọc theo cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.