ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 305

“A lô?”

Ngô Cứ Lam hỏi: “Em đang ở đâu?”

Tôi giả bộ nói chuyện vui vẻ phấn chấn, “Em và bạn bè ra ngoài uống bia

nói chuyện phiếm. Ngại quá, quên báo cho anh và Giang Dịch Thịnh một
tiếng.”

“Bạn bè gì?”

“Trong bệnh viện ngẫu nhiên gặp được một bạn học cũ, vốn định tùy tiện

tán gẫu vài câu, nhưng bạn học lại gọi bạn học nữa, vậy là có thêm vài
người đến. Anh về nhà trước đi, không cần chờ em, em sẽ về trễ một chút.”

“Trễ quá không?”

Tôi gãi gãi đầu nói: “Mọi người đang nói chuyện say sưa lắm, một chút

chắc không được đâu, em có đem theo chìa khóa, anh không cần lo chuyện
của em, đi ngủ trước đi!”

Ngô Cứ Lam im lặng.

Tôi cảm thấy trò diễn này sắp lộ ra, chần chừ nữa sẽ hỏng bét, vội nói:

“Bọn họ gọi em rồi, anh không có việc gì nữa thì em cúp máy đây.” Nói
xong, tôi không đợi hắn trả lời, lập tức cúp điện thoại.

Tôi ngẩng đầu lên, một hơi nốc hết lon bia, lại mở ra một lon bia khác.

Uống cạn hai lon bia, tôi đột nhiên khó hiểu hét lên: “Ngô Cứ Lam, em

yêu anh!”

“Thẩm La rất yêu Ngô Cứ Lam!”

“Ngô Cứ Lam, có một cô gái rất tốt yêu anh! Nếu anh không biết quý

trọng, sớm hay muộn gì cũng sẽ hối hận…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.