ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 368

Tôi suy nghĩ, quyết định quay lại con đường cũ, chỉ cần tìm được tòa nhà

đã ở lúc nãy, chắc chắn sẽ không bị lạc.

Có điều, vừa rồi tâm trạng của tôi đang suy nghĩ lung tung, không chú ý

đi theo sau Vu Tịnh Tịnh, nên căn bản không nhớ đường. Tôi chỉ có thể vừa
cố gắng nhớ lại, vừa thử đi tới trước, tòa nhà đó không xa lắm, chỉ cần đi
vài vòng, là có thể tìm được!

Nhưng tôi tìm tới tìm lui, càng tìm càng hoảng hốt, căn cứ vào lộ trình,

chắc chắn tôi đã đến rất gần khu nhà đó, nhưng mãi vẫn không thấy nó ở
đâu. Tôi thử dùng tiếng Anh hỏi đường, nhưng căn bản tôi không thể nói
được tên đường, số nhà là bao nhiêu, những người đi đường bị tôi hỏi đều
lắc đầu, nói xong chữ “Sorry”, liền cước bộ vội vàng rời khỏi.

……………..

XE BENTLY

CÔNG VIÊN TRUNG TÂM (CENTRAL PARK), NEW YORK

Sắc trời ngày càng sẫm tối, tôi đứng trên con đường xa lạ, nhìn những

người xa lạ, trong lòng vô cùng lo lắng.

Bỗng nhiên, tôi nghe được có tiếng gọi: “Tiểu La!”

Nghe được âm thanh Trung Hoa quen thuộc, tưởng như mình ghe thấy

âm thanh của tự nhiên, tôi lập tức quay đầu lại. Cách dòng xe cộ như nước
ở ngã tư đường, Ngô Cứ Lam đứng dưới ngọn đèn leo lét, vẫy vẫy tay gọi
tôi.

Tôi nghĩ mình đang thật sự hoảng hốt, nên xuất hiện ảo giác, tôi nhịn

không được vội vàng nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra. Trong lúc đó, Ngô Cứ
Lam đã nhanh chóng băng qua đường, chạy đến trước mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.