ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 371

tốt, cho nên mới lo lắng ông chủ này thật ra là ‘chồn chúc phúc gà’, có ý đồ
khác…”

Một chiếc xe cảnh sát đỗ lại ven đường, hai người cảnh sát ở trong xe đi

ra, tôi lập tức rẽ vào một con hẽm nhỏ, cố gắng lôi kéo Ngô Cứ Lam dựa sát
vào một góc tường. Khi hai người cảnh sát đi qua, tầm mắt quét qua người
chúng tôi, tôi hoảng hốt tim đập thật nhanh, vội vàng ôm cổ của Ngô Cứ
Lam, môi dán lên mặt của hắn, làm ra bộ dáng thân thiết tình cảm.

Đợi hai người cảnh sát đi xa, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, liền buông Ngô

Cứ Lam ra.

Nhìn đến hắn với khuôn mặt không chút biểu cảm đang nhìn tôi chằm

chằm, tôi đột nhiên phản ứng kịp, nhịn không được tự mắng chính mình:
“Em đúng là ngốc thật! Quả thật ngốc chết đi cho rồi!” Tôi lo lắng Ngô Cứ
Lam không có giấy tờ tùy thân, đang nhập cảnh trái phép, nhìn thấy cảnh
sát liền chột dạ, nên không có suy nghĩ thấu đáo. Khách bộ hành đang yên
đang lành đi trên đường, có vị cảnh sát nào nhàn rỗi đi chặn lại hỏi giấy tờ
tùy thân chứ? Ngược lại, bộ dáng lén lút vừa rồi của tôi, mới dễ khiến người
ta chú ý.

Thật sự là bị chỉ số thông minh của mình làm cho tức đến phát khóc! Tôi

tỏ vẻ đáng thương nhìn Ngô Cứ Lam, “Xin lỗi! Chút nữa em đã gây ra rắc
rối, nếu anh muốn mắng…”

Trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, Ngô Cứ Lam cúi người, nhẹ nhàng hôn

lên môi tôi, tiếng nói của tôi lập tức im bặt.

Nụ hôn của hắn giống như những bông tuyết rơi lất phất đầu tiên của đầu

mùa đông, lạnh lẽo mềm mại, vừa chạm vào liền tan chảy, chỉ còn vươn lại
một chút hơi lạnh, để chứng tỏ nó có tồn tại.

Tôi nìn thở im lặng, ngơ ngác nhìn Ngô Cứ Lam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.