ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 461

Chu Bất Ngôn tát vào mặt tôi đánh “Bốp” một tiếng, “Cô thử trừng mắt

với tôi nữa xem! Là các người có ý đồ chạy trốn, bọn tôi mới phải nổ súng!
Ngu ngốc, rơi xuống biển lạnh như thế, cho dù bọn tôi không bắn trúng, hắn
cũng sẽ bị chết cóng ở dưới đó!”

Chu Bất Ngôn hạ lệnh cho ca nô chạy vòng quanh chiếc du thuyền trong

chốc lát, rọi đen pha xuống mặt biển rà soát, vẫn không thấy ai trồi lên.

Sắc mặt của Chu Bất Ngôn ngày càng khó coi.

Chu Bất Văn dẫn theo hai người lục soát du thuyền một lần.

Một gã đàn ông đứng trên du thuyền nói với Chu Bất Ngôn: “Tiểu thư,

trong khoang thuyền còn có hai người, nhưng đều đã uống rượu, ngủ say
bất tỉnh.”

Bên cạnh Chu Bất Ngôn có một gã đàn ông da ngăm đen, giống như một

kẻ lớn lên ở Đông Nam Á, thân thể gầy gò, hắn hung tợn nói một câu gì đó,
Chu Bất Ngôn dường như hoảng sợ, trong nhất thời không thể hé răng nói
gì.

Tôi mơ hồ đoán được ý định của bọn họ, nên khẩn cầu nhìn về phía Chu

Bất Văn đang đứng trên du thuyền.

Chu Bất Văn không quan tâm đến tôi, anh ta từ trên du thuyền nhảy lên

chiếc ca nô, không chút để ý nói với Chu Bất Ngôn: “Trong khoan thuyền
là Giang Dịch Thịnh và Vu Tịnh Tịnh. Giang Dịch Thịnh thì không quan
trọng gì, nhưng Vu Tịnh Tịnh là cháu gái của Violet. Đối với cấp dưới mà
nói, ông chủ chết không chừng là một chuyện tốt, nhưng cháu gái chết, sẽ
không có ai bỏ qua đâu.”

Chu Bất Ngôn gật đầu, nói với gã đàn ông bên cạnh bô lô ba la vài câu,

gã kia không dám nói thêm tiếng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.