ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 558

Trong không gian âm u tĩnh mịt, toàn bộ thế giới bị thu nhỏ lại chỉ còn

mỗi tôi và hắn, cuộc sống “vật dổi sao dời, sóng sau xô sóng trước” kia thật
giống như thuộc về một thế giới xa vời nào đó ở bên ngoài.

Tôi nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của hắn, vén toàn bộ mớ tóc ướt sũng

của hắn ra phía sau đầu.

Tôi khẽ chạm vào đôi mắt của hắn, dải ngân hà tràn đầy ở trong mắt hắn

chậm rãi lưu động; tôi khẽ chạm vào mũi của hắn, làn gió nhẹ buổi sớm mai
từ hơi thở trong mũi hắn chậm rãi thổi qua; tôi khẽ chạm vào bờ môi của
hắn, hắn hé miệng, dùng răng nanh bén nhọn dịu dàng cắn tôi!

Nếu có thể cứ như vậy, dựa vào lòng, cắn vào miệng, không bao giờ

buông ra!

Vĩnh viễn cũng không buông ra…

Tôi ôm cổ hắn, mắt ngấn lệ thấp giọng nói: “Ôm chặt em thêm chút nữa.”

Hắn dùng vây đuôi quấn chặt lấy tôi, hai tay ôm quanh lưng tôi. Tôi

giống như con nhộng được cái kén bao bọc, bị hắn gắt gao ôm chặt vào
lòng.

Tôi nói: “Thêm chút nữa!”

Hắn càng thêm dùng sức, siết chặt đến nổi toàn thân tôi trên dưới đều

cảm thấy đau, nhưng chúng tôi vẫn muốn càng dùng sức, hận không thể
trực tiếp khảm cơ thể của mình vào cơ thể của đối phương.

Tôi nhắm hai mắt lại, muốn cứ như vậy cùng hắn ở bên nhau, cho đến khi

thời gian hóa tro tàn, cả thế giới biến thành hư vô.

Thật lâu sau, giọng nói của Ngô Cứ Lam đột nhiên vang lên.

“Tiểu Loa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.