ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 560

muốn lãng phí thời gian đi dây dưa một cái bắt đầu, hơn nữa, khoảng thời
gian của chúng tôi đã thật sự không còn nhiều…

Tôi nhẹ giọng gọi: “Ngô Cứ Lam!”

Hắn dịu dàng đáp lại: “Ừ?”

“Em nguyện ý cho anh tất cả, kể cả sinh mạng của em.”

Ngô Cứ Lam mỉm cười nói: “Anh biết! Anh vẫn… luôn biết!”

“Anh đã lựa chọn rồi sao?”

“Ừ!”

“Anh…” Tôi run rẩy, nhưng vẫn cố gắng dùng hết sức lực toàn thân làm

cho giọng nói của mình nghe bình thường thêm một chút, “Anh thật sự
không thể… Nhìn em già đi sao?”

“Anh xin lỗi!”

“A… Như vậy cũng tốt! Anh chỉ có thể nhớ kỹ dáng vẻ xinh đẹp nhất của

em thôi!”

Tôi cơ thể phát run mà cười, nghĩ muốn khiến cho mình vui vẻ thoải mái

hơn một chút, không cần phải làm khổ bản thân đã quá đau thương thêm lần
nào nữa.

Nhưng, nước mắt vẫn không tự chủ được cứ trào ra đầy hốc mắt.

Hóa ra, lúc hắn ngồi bên giường của tôi, nhìn đến dung nhan say ngủ của

tôi, từng bức tranh một, cẩn thận phát họa, không phải bởi vì muốn thương
tổn đến tôi, mới có bút pháp nhẵn nhụi sống động như vậy. Mà đó chính là
nguyện vọng sâu kín nhất ở tận đáy lòng mà hắn khát khao muốn thực hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.