ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 561

Hắn đã sống đến ngàn năm, lại không thể có được vài thập niên ngắn

ngủi ở bên cạnh tôi, chăm sóc tôi dần già đi, dần suy yếu đi.

Tôi cố gắng khắc chế bản thân, không muốn mình khóc trước mặt hắn,

nhưng không có cách nào khắc chế. Nước mắt lã chã rơi, giống như những
viên trân châu trong sợi chuỗi bị cắt đứt, từng viên một rơi xuống, thấm ướt
cổ hắn.

Ngô Cứ Lam lẳng lặng ôm tôi đang yên lặng khóc.

Từ ngày biết được thân phận của hắn, tôi đã luôn khổ sở lo lắng một

người có sinh mệnh ngắn ngủi như tôi nên như thế nào làm bạn với một kẻ
có sinh mệnh dài lâu như hắn. Tôi vẫn nghĩ hắn chính vì nguyên nhân đó
mới hết lần này đến lần khác từ chối tôi, bây giờ tôi đã hiểu được, hắn lần
này đến lần nọ nhẫn tâm từ chối tôi là có nguyên nhân khác.

Không phải bởi vì tính mạng của tôi hữu hạn, mà hắn đã lựa chọn cho

tính mạng của mình hữu hạn!

Tại sao hắn lại có thể tàn nhẫn đối với mình như vậy?

Nếu da mặt của tôi mỏng hơn một chút, hành động chần chờ hơn một

chút, có phải hắn sẽ giống như công chúa người cá, không giải thích gì rồi
vĩnh viễn biến mất hay không?

Nhưng hoàng tử không yêu công chúa người cá, mà tôi lại yêu hắn!

Tại sao hắn lại có thể khiến tôi sau khi yêu hắn thấu tâm can, vẫn còn

đang tỉnh tỉnh mê mê, thậm chí căn bản không biết mình sẽ mất đi cái gì.

Tại sao hắn lại có thể tàn nhẫn đối với tôi như vậy?

Các loại cảm xúc phức tạp giao nhau cùng một chỗ, giống như mạng

nhện chằng chịt quấn quanh siết chặt trái tim tôi, treo cổ tôi, khiến tôi đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.