ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 69

Theo diễn tả của anh ấy, có thể cảm giác được ba kế của anh ấy đối xử

với anh ấy rất tốt, nên giọng điệu gọi ông ấy là “ba” vô cùng thân thiết. Nếu
không phải là bạn thân từ nhỏ, biết rõ hoàn cảnh, khẳng định sẽ tưởng ông
ấy là ba ruột.

Giang Dịch Thịnh và tôi đều là những kẻ thông minh, cho dù Chu Bất

Văn không để ý, cũng đều không lảng tránh chuyện cũ, cũng không có hỏi
anh ấy đổi tên khi nào. Ngay cả cái tên thường hay gọi trước đây, chúng tôi
cũng tự động bỏ đi chữ “Lý”, chỉ gọi anh ấy là “Đầu To”, giống như trước
giờ anh ấy vẫn có tên là Chu Bất Văn vậy.

Đợi đến khi Giang Dịch Thịnh và Chu Bất Văn nói xong chuyện của

mình, lo lắng quay sang bàn chuyện của tôi, tôi mới dần phát hiện, hai
người bọn họ hiện giờ đều là những người thành đạt trong xã hội, cái gì
cũng không thiếu, chỉ thiếu mỗi bạn gái. So với tôi mà nói, là một kẻ chật
vật vất vả, sống ở Bắc Kinh đông đúc người tài, lại có một công việc vô
cùng bình thường, hiện giờ, ngay cả công việc bình thường này cũng bỏ
mất, lâm vào tình trạng khủng hoảng kinh tế trầm trọng.

Chu Bất Văn quan tâm hỏi: “Em có dự định gì không? Vẫn muốn về Bắc

Kinh làm việc tiếp chứ?”

Tôi nói: “Em sống ở Bắc Kinh không quen, không muốn về đó nữa.”

Chu Bất Văn nói: “Có thể cân nhắc đến Phúc Châu, nếu em muốn tìm

việc, anh có thể giúp đỡ.”

Chu Bất Ngôn xen vào: “Anh của em bình thường ít để tâm đến chuyện

tìm công việc cho người khác, vậy mà đối với Thẩm tỷ tỷ lại bảo thủ như
vậy. Thẩm tỷ, chị đừng có nghe anh ấy khiêm tốn, anh ấy nhất định sẽ giúp
chị tìm được một công việc tốt, ít ra, Bác cả ở Phúc Châu còn có một công
ty, chắc chắn cần người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.