ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 70

Tôi còn chưa nói gì, Giang Dịch Thịnh đã thật sự lo lắng, “Phúc Châu

cực kỳ tốt, không xa lắm, thức ăn khí hậu đều quen thuộc. Nhưng mà, Tiểu
La đi rồi, căn nhà này tính sao đây? Nhà không ai ở, qua thời gian dài sẽ
xuống cấp ngay.”

Chu Bất Ngôn nói: “Thẩm tỷ tỷ, em có chuyện muốn thương lượng với

chị.”

Tôi khó hiểu hỏi: “Là chuyện gì?”

Chu Bất Ngôn cắn môi, nói: “Hai ngày nay đi dạo ở trên đảo, phát hiện

căn nhà cổ này có chút thú vị. Em rất thích mấy căn nhà cổ có kiến trúc làm
bằng đá như thế này, vốn muốn mua một căn, nhưng nói chuyện với ông
chủ khách sạn em đang ở, mới biết đây không phải là nhà để kinh doanh,
chính phủ không cho mua bán, người ngoài chỉ có thể đến thuê. Khách sạn
bọn em đang ở cũng là do ông chủ thuê được, đã lập khế ước đến 20 năm.
Vừa rồi mới đến đây, em cũng cảm thấy thích căn nhà này, nếu chị muốn đi
nơi khác làm việc, nhà này sẽ không có ai ở, chi bằng cho em thuê dài hạn,
em đồng ý thuê mỗi năm 10 vạn.”

Tôi nghe được 10 vạn tiền thuê nhà, liền có chút giật mình. Theo tôi được

biết, mấy căn nhà có vị trí tốt, có thể nhìn thấy biển, một năm tiền thuê bất
quá chỉ có bảy tám vạn. Cho dù Chu Bất Ngôn nhiều tiền không có chỗ xài,
hay là nể mặt Chu Bất Văn, cũng quả thật rất có thành ý. Tôi mỉm cười nói:
“Cảm ơn em đã thích căn nhà này, nhưng trước mắt chị chưa có dự định cho
thuê.”

Chu Bất Ngôn liếc mắt nhìn Chu Bất Văn một cái, nói kèm theo chút cầu

xin: “Thẩm tỷ sợ em làm hư hỏng căn nhà sao? Thẩm tỷ, chị yên tâm, em
không định thuê để kinh doanh buôn bán, mỗi năm em đều đến đây ở mấy
tháng, chuẩn bị sắp xếp chỗ ở một chút thôi, tuyệt đối không làm thay đổi
căn nhà đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.