DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 130

Chồng của Mẫn Nhu, Lâm Hiên, cô đã từng gặp qua vài lần. Thấy cô

xuất hiện trong nhà mình, anh khó chịu ra mặt.

"Nhà cô không ở lại đến đây làm gì?" Anh cằn nhằn, liếc cô một cái.

"Tôi bị người yêu phản bội, anh không thương xót được sao?" Cô ủ rũ

bước vào nhà. "Tối nay mượn vợ anh một đêm nhé!" Cô bắn cho anh một
nụ cười tinh nghịch, rồi chạy đi chơi với đứa bé.

Lâm Tư Mẫn nắm món đồ chơi lắc qua lắc lại, con bé có đôi mắt tròn

nhìn giống hệt Hà Mẫn Nhu, nhưng phần mũi và miệng lại y hệt Lâm Hiên.

"Hai người khéo sinh thật đấy, con bé nửa giống ba, nửa giống mẹ,

nhìn đáng yêu thật! Sau này hai người sinh con trai nhớ chừa cho tôi đấy!"
Hạ Tuyết Duyên bế con bé lên, hôn nhiều cái vào đôi má bụ bẫm của nó.

"Không tới lượt cô!" Lâm Hiên cười khẩy.

Hạ Tuyết Duyên liếc Lâm Hiên một cái thật sắc.

Buổi tối, sau khi ru Lâm Tư Mẫn ngủ, Hà Mẫn Nhu rón rén bước ra

khỏi phòng. Trước đó Hạ Tuyết Duyên đã năn nỉ đêm nay cô phải thức tâm
sự cùng cô ấy. Chỗ bạn bè thân thiết, cô không thể từ chối được.

Hai người họ nằm dài trên ghế sô pha, Hạ Tuyết Duyên bắt đầu kể lể.

". . . Tôi còn nghe nói anh ấy đang chờ ba chết để được cưới cô ta.

Hôm đó anh ấy cũng mặc kệ tôi, đến tận bây giờ vẫn không gọi điện hay
nhắn tin hỏi thăm. Tôi mệt mỏi quá! Bây giờ chỉ muốn kết hôn bừa với một
người, sinh một đứa kháu khỉnh như Tư Mẫn, thật tốt biết mấy. . ."

Hà Mẫn Nhu im lặng lắng nghe, sau khi Hạ Tuyết Duyên trút hết bầu

tâm sự, cô mới nói. "Nghe thì có vẻ như anh ấy sai thật đấy. Nhưng mà. . .
Mình chỉ giả sử thôi nhé!" Cô liếc Hạ Tuyết Duyên. "Giả sử anh ấy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.