DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 136

Cô lại cười nhạt, nụ cười chứa toàn nỗi chua xót. "Sao hả? Bị em phát

hiện nên chột dạ, muốn tìm người ta để gây sự chứ gì?"

Biểu cảm trên gương mặt cô lúc này thực sự rất đáng ghét, anh không

biết ai lại đi nói mấy cái lời đồn nhảm nhí đó với cô. Đúng là anh định tìm
người tung tin đó để trừng trị, vì cái tội dám phá hỏng tình cảm tốt đẹp của
cô với anh.

Anh tiến lên một bước, siết chặt cánh tay cô. "Ai nói?"

Đầu mày cô khẽ nhíu lại, cố rút cánh tay ra khỏi tay anh nhưng không

thành. "Buông em ra!"

"Anh đang hỏi em!" Giọng anh đầy sự tức giận.

"Bỏ tay em ra!" Cô gỡ từng ngón tay anh.

Hai người giằng qua giằng lại, anh kéo tới, cô kéo lui, cuối cùng khiến

cổ áo sơ mi của cô bị bung hai nút đầu, để lộ một phần bầu ngực trắng nõn.

Anh buông tay, bắt gặp cảnh đẹp trước mắt không thể không ngắm

nhìn lâu một chút.

Hạ Tuyết Duyên nhìn theo ánh mắt anh rơi xuống ngực mình, cô vội

vàng đưa tay giữ áo nhưng bị anh cản. Ngón tay anh mơ hồ cảm nhận được
sự săn chắc của ngực cô qua lớp vải mỏng.

"Đồ đểu giả!" Cô mắng, cắn chặt cánh môi dưới, mắt rưng rưng lệ.

"Em nói gì?" Anh trừng mắt nhìn cô, muốn xác nhận lại lời cô vừa

nói.

Lần này cô không thể tỏ ra mạnh mẽ được nữa. Nước mắt chảy dài

trên khuôn mặt cô. Cô vừa khóc vừa đánh vào ngực anh. "Rõ ràng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.