DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 138

giúp cô. Cô không từ chối.

Băng lại vết thương xong, cô rúc vào lòng anh. Lớp áo ngủ lướt qua

da anh khiến cổ họng anh nóng rát, mắt anh dán vào ngực cô, rồi di chuyển
tới cặp chân thon dài dưới cái váy.

Ngồi bên cạnh cô xem phim truyền hình mà anh không thể tập trung

nổi, đầu óc cứ tưởng tượng ra đủ thứ. Đến khi trên ti vi chiếu cảnh hai
người hôn nhau, anh thực sự không kiềm chế nổi nữa.

Anh giữ mặt cô, bắt đầu bằng nụ hôn phớt, rồi cuồng nhiệt dần dần.

Môi lưỡi họ quấn lấy nhau như hai con người vừa tìm thấy suối nguồn tươi
mát. Bàn tay anh không yên phận, trượt xuống bộ ngực phập phồng của cô.

Bỗng nhiên cô dừng lại, giữ chặt tay anh. "Nếu đã làm chuyện này thì

anh phải chịu trách nhiệm với em suốt đời! Làm được không?"

Trong mắt anh lúc này chỉ có dục vọng nóng bỏng. "Em không nghĩ

mấy lời này hơi thừa trong hoàn cảnh này sao?" Bàn tay anh lại di chuyển.

"Hứa với em đi!" Cô cương quyết.

Anh dừng lại, nghiêm túc nhìn vào mắt cô, nói. "Anh sẽ chịu trách

nhiệm cả cuộc đời em!"

Hạ Tuyết Duyên mỉm cười hạnh phúc, chủ động tiếp tục dục vọng

đang dang dở.

Anh bế ngang cô vào phòng ngủ, đặt lên chiếc giường mềm mại. Ngón

tay anh lướt từ đùi lên trên, kéo cái váy ngủ mỗi lúc một cao hơn. Anh nhìn
thấy sự căng thẳng trong mắt cô khi tay anh chạm vào quần lót của cô. Mắt
anh ghim chặt vào mắt cô, rồi anh cúi đầu, ngậm lấy cánh môi run rẩy của
cô. Hơi thở của cô hơi dồn dập, làm lồng ngực phập phồng lên xuống càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.