DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 139

kích thích anh hơn. Anh cởi hẳn cái váy ngủ ra. Cô khẽ rùng mình vì hơi
lạnh ùa vào.

Anh kéo cánh tay bị thương của cô đặt lên trên đầu, đôi môi bắt đầu

hôn khắp cơ thể cô. Hơi thở của anh càng xuống dần phía dưới, tiếng thở
của cô càng dồn dập. Đến khi môi anh chạm đến chỗ nhạy cảm, cô bật ra
một tiếng rên, hai đùi khép chặt lại. Nhìn cô quằn quại, anh cũng không dễ
chịu mấy, bộ phận đàn ông đã rất lớn rồi.

Anh lột trần cô ra, mạnh mẽ tách hai chân cô sang hai bên rồi từ từ hạ

thân dưới xuống, từng chút một, chậm rãi mà chính xác.

Bị vật lạ xâm nhập, cô cảm thấy đau nhói, ngực bị anh vò nát cũng

không khá hơn bao nhiêu. Mỗi lúc anh nhích vào một chút, cô lại bật ra
tiếng rên rỉ đầy ướt át. Anh cứ nhích vào mãi khiến cô thoáng sợ hãi không
biết nó dài đến cỡ nào mà anh đưa vào mãi không chịu rút ra.

"Em chặt quá!" Anh thì thầm, giọng nói đầy ma mị.

"Không phải, vì anh lớn quá!" Vừa nói xong, cô liền xấu hổ úp mặt

vào vai anh.

Anh bật cười sảng khoái, dừng lại động tác tiến vào khiến cô hụt hẫng.

"Anh . . . mau vào đi . . ." Cô nài nỉ yếu ớt.

Giọng nói dụ hoặc của cô kích thích anh hơn, anh còn đang lo cô

không chịu nổi, vậy mà bây giờ cô lại cổ vũ anh nhanh hơn. Cô gái này thật
biết quyến rũ người khác.

"Sẽ đau một chút." Anh nói, nhưng cô chẳng để tâm, chỉ "ừm" một

tiếng lấy lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.