DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 175

Bảy giờ hơn, tài xế lái xe đưa anh và cô đến một khách sạn lớn. Trần

Tông dặn cô ngồi yên trong xe đợi đến khi anh quay lại. Lẽ ra cô nên nghe
lời anh, ngồi trong xe đợi, nhưng bụng dạ cô cứ khó chịu, không biết ăn
nhầm thứ gì lại đau bụng đến vậy.

Thế là cô buộc phải xuống xe đi tìm nhà vệ sinh. Vừa giải quyết nỗi

buồn từ nhà vệ sinh đi ra, cô không thể xác định phương hướng để quay về
nơi xe đậu. Rồi cô bị lạc, bị cuốn vào căn phòng đang có một buổi tiệc
đứng.

Nguyễn Ân cảm thấy lạc lõng giữa dòng người xa lạ, cô không dám đi

lung tung, sợ bản thân càng đi càng lạc. Đột nhiên có người đến gần cô,
một cô gái xinh đẹp trong bộ lễ phục màu đỏ rượu. Cô ta quan sát cô từ trên
xuống dưới, đung đưa ly rượu trong tay.

"Cô không đi cùng Trần Tông à?" Cô gái kia hỏi.

"Ai cơ? Trần Tông là ai?" Cô phải giữ bí mật chuyện hai người đi

cùng nhau.

"Tôi thấy cô bước ra từ xe của anh ấy." Cô ta bắt thóp được cô rồi.

"Tự giới thiệu, tôi là Cao Thanh Nhã. Bạn gái cũ và có lẽ sẽ là bạn gái hiện
tại của Trần Trình. Tôi nói để cô bỏ cuộc. Hiểu không hả?" Cô ta nói với
biểu cảm hết sức thản nhiên, không có chút gì gọi là đe dọa.

Nguyễn Ân không biết nói gì, cô muốn biện minh, nhưng biện minh

cho chuyện gì? Chuyện cô ở chung với anh, hay là chuyện cô là búp bê của
anh? Chuyện nào thì cũng quá nhục nhã!

Đôi mắt quyến rũ của Cao Thanh Nhã nhìn cô, như đang chờ đợi câu

nói bỏ cuộc của cô vậy. Thấy cô vẫn đứng yên ở đó, cô ta nói tiếp. "Có
muốn xem vị trí của tôi trong lòng Trần Tông là gì không? Lát nữa chống
mắt lên mà coi cho kỹ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.