DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 367

nhiên. Thế nhưng cô chẳng động đến chúng, có lẽ cô thực sự không thích
xem ti vi.

“Sáng mai anh đến công ty một lát, em ở nhà ngoan, khi nào về anh

đưa em ra ngoài chơi.” Anh duỗi thẳng tay, xoa đầu cô.

Trái tim Lý Quân lại bị lạc nhịp lần nữa. Cả tối nay cô không biết tim

mình đã đập chệch bao nhiêu lần rồi. Nếu Cao Khắc cứ tiếp tục quan tâm
và hành xử thân mật với cô như vậy, cô nghĩ mình sẽ đeo bám anh cả đời
mất thôi.

“Đi ngủ sớm đi, em còn nhỏ, đừng thức khuya quá mà thành thói

quen!” Anh dặn dò rồi đứng dậy đi về phòng.

Lý Quân cười mỉm, nụ cười càng lúc càng kéo dài ra tận mang tai.

***

Gần cuối năm, lượng công việc càng dồn dập. Phía công ty đẩy cho

Cao Khắc thêm năm dự án nữa, bảo anh phải hoàn thiện trong tháng này.

Anh vùi đầu vào làm, quên mất cuộc hẹn với Lý Quân. Đến tận khuya,

anh mới nhớ ra, cầm điện thoại lên nhưng chợt nhận ra Lý Quân không có
điện thoại di động. Anh vội vàng thu dọn đồ đạc rồi chạy ngay về nhà.

Đèn trước sân vẫn sáng, cả phòng khách cũng chưa tắt đèn. Cao Khắc

mở cửa bước vào trong, đưa mắt tìm Lý Quân.

Cô gái nhỏ nằm cuộn người ở một góc trên ghế sô pha, có vẻ như vừa

chợp mắt. Anh không muốn đánh thức cô, định sẽ bế cô về giường. Nhưng
khi tay anh vừa luồn vào cổ và khuỷu chân cô, cô đột ngột mở mắt và
gương mặt đầy sự sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.