DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 387

“Chuyện nhà em, anh không phải nhiều lời!” Hắn lạnh lùng ngắt

ngang cuộc gọi.

Thằng nhóc đó còn ôm mộng với Lý Quân, hắn đã quá lơ là rồi. Cô

gái của hắn không thể để rơi vào tay người khác được.

* *

Ngồi chung bàn ăn, đối diện với Lý Sâm, Lý Quân chẳng thể ăn gì

nổi. Cô cảm thấy kinh tởm người đàn ông này, kinh tởm mọi thứ thuộc về
hắn ta, kể cả cái cơ thể bị hắn chạm vào nữa.

Nhìn ra thái độ khinh miệt của Lý Quân, Lý Sâm không buồn, vì cô có

để hắn vào tâm trí. Và hắn muốn loại chàng trai kia ra khỏi trí óc cô. “Em
còn nhớ chàng trai, tên gì nhỉ. Ừm...” Hắn vờ trầm ngâm suy nghĩ. “À đúng
rồi, Cao Khắc. Nhớ hắn không?”

Lý Quân sững sờ vài giây, sữa trong ly trên tay cô hơi sóng sánh.

“Nếu nhớ thì em đi gặp hắn đi...” Hắn nói mà không nhìn cô.

“Thật không?” Cô tròn mắt nhìn hắn, lòng đầy vui mừng.

“... Vì đây là lần cuối hai người gặp nhau!” Lý Sâm uống ngụm nước,

nói một cách lạnh nhạt. “Kết thúc chuyện với tên nhóc kia đi, tôi không
muốn em dây dưa với ai hết.” Hắn nhìn cô chằm chằm. “Hiểu không?”

Lý Quân sững sờ nhìn hắn. Đến khi hắn rời khỏi bàn ăn rồi, cô vẫn

ngồi ngây ra đó.

Cả ngày hôm đó, cô đã nghĩ, nếu như Lý Sâm cho cô đi gặp Cao

Khắc, cô nhất định sẽ bỏ trốn theo anh đến bất cứ nơi nào, vấn đề là liệu
anh có chấp nhận từ bỏ mọi thứ để đi cùng cô hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.