ĐỂ EM KHỎI LẠC TRONG KHU PHỐ - Trang 24

Chương 4

L

úc trở về nhà, ông tự hỏi liệu có phải mình vừa mơ. Chắc chắn là do thời

tiết giao mùa và cái nóng ngột ngạt.

Cô đã kéo ông đến tận một cửa hàng văn phòng phẩm trên đại lộ

Voltaire, phía cuối cửa hàng có một cái máy sao chụp. Mấy tờ giấy đánh
máy mỏng giống loại giấy ngày xưa người ta vẫn dùng để gửi thư “qua
đường hàng không”.

Họ ra khỏi cửa hàng và dạo một lát trên đại lộ. Cứ như thể cô không

muốn rời ông. Có lẽ cô sợ khi chia tay rồi ông sẽ không cho cô hay tin về
ông nữa và Gilles Ottolini sẽ chẳng đời nào biết tay Torstel bí ẩn kia là ai.
Nhưng ông cũng vậy, cũng sẵn sàng ở lại bên cô bởi viễn cảnh phải một
thân một mình quay về căn hộ khiến ông sợ hãi.

“Nếu tối nay ông đọc tập hồ sơ, có thể nó sẽ giúp ông hồi phục trí

nhớ...” rồi cô chỉ vào tập hồ sơ bìa các tông màu cam ông đang cầm trên
tay, tập hồ sơ đã được sao chụp. Thậm chí cô còn cho sao chụp cả bức ảnh
đứa trẻ. “Đêm nay, lúc nào ông gọi cho tôi cũng được... Chiều mai Gilles
mới về... Tôi rất muốn biết ông nghĩ gì về toàn bộ chuyện này...”

Dứt lời, cô lấy từ ví ra một tấm danh thiếp mang tên Chantal Grippay,

kèm địa chỉ, 118 phố Charonne, và số điện thoại di động.

“Giờ thì tôi phải về... Gilles sẽ lại gọi cho tôi mà tôi để di động ở nhà

rồi...”

Họ quay lại đi bộ về hướng phố Charonne. Không ai trong hai người

lên tiếng. Họ chẳng cần nói. Cô có vẻ đã thấy việc họ sánh bước bên nhau
là lẽ đương nhiên, còn Daragane thì nghĩ rằng nếu ông khoác tay cô chắc cô
cũng để kệ, như thể họ quen nhau từ lâu lắm rồi. Họ chia tay trước cầu
thang dẫn xuống bến tàu điện ngầm Charonne.

Giờ đây, trong văn phòng của mình, ông đang ngồi lật giở từng trang

“hồ sơ”, nhưng ông không muốn đọc ngay tức khắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.