ĐỂ EM KHỎI LẠC TRONG KHU PHỐ - Trang 28

lại, dùng ngón trỏ lần theo từng câu chữ. Đây đúng hơn là một bản báo cáo
thuần nhất, gồm những đoạn ghi chép hết sức ngắn gọn được chắp nối lại
với nhau vô cùng lộn xộn, liên quan đến vụ ám sát một cô Colette Laurent
nào đó.

Các đoạn ghi chép này mô tả lại hành trình của cô. Từ tỉnh lên Paris

khi còn rất trẻ. Làm việc trong một hộp đêm trên phố Ponthieu. Thuê phòng
ở một khách sạn, khu Odéon. Cô thường giao du với sinh viên Trường Mỹ
thuật. Danh sách những người bị hỏi cung và những người hẳn là cô có thể
quen biết ở hộp đêm, danh sách sinh viên Mỹ thuật. Xác được tìm thấy
trong một phòng khách sạn, quận XV. Hỏi cung chủ khách sạn.

Vậy ra đây là tin rao vặt khiến Ottolini quan tâm? Ông ngừng đọc.

Colette Laurent. Cái tốn có vẻ vô hại này bỗng làm nảy sinh trong ông một
vọng âm, nhưng vọng âm ấy quá trầm nên khó mà xác định nổi. Hình như
ông đã đọc được một mốc thời gian: năm 1951, nhưng ông không đủ can
đảm kiểm tra lại giữa đống từ ngữ đè nén lên nhau gây cảm giác nghẹt thở
kia.

1951. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua từ bấy tới nay, và nhân chứng của tin

rao vặt này, mà thậm chí cả kẻ sát nhân nữa, cũng không còn tồn tại. Gilles
Ottolini đã đến quá muộn. Rồi cái kẻ nhúng mũi vào việc chẳng liên quan
gì đến mình ấy sẽ thất vọng. Daragane thấy hối tiếc vì đã khoác lên anh ta
nét tính cách thô thiển như vậy. Còn phải đọc vài trang nữa. Ông vẫn cảm
thấy cùng nỗi căng thẳng và e sợ từng xâm chiếm mình khi mở “hồ sơ”.

Ông nhìn ngắm một hồi tán lá cây duyên khẽ xào xạc, như thể cái cây

đang thở trong giấc ngủ. Phải, cái cây này là bạn ông, và ông nhớ ra nhan
đề một tập thơ của một cô bé tám tuổi: Cây, bạn của tôi. Ông ghen tị với cô
bé ấy, bởi ông cùng lứa tuổi với cô và hồi ấy ông cũng sáng tác thơ. Đó là
vào quãng thời gian nào nhỉ? Một năm nào đấy trong tuổi thơ ông cũng xa
xưa như năm 1951, cái năm Colette Laurent bị ám sát.

Lại một lần nữa những con chữ nhỏ xíu không cách dòng nhảy múa

trước mắt ông. Ông vẫn di ngón tay trỏ để không lẫn dòng. Rốt cuộc cũng
xuất hiện cái tên Guy Torstel. Cái tên gắn với ba tên khác, ông giật mình vì
nhận ra tên mẹ ông trong số đó. Hai tên kia là Bob Bugnand và Jacques

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.