Vốn muốn hắn nói xem mình là muội muội, nàng sẽ trả lời hắn nói
xem hắn là ca ca, hai người đều vui vẻ, thật tốt.
Nhưng hắn vừa nói như vậy, rõ ràng cho thấy có ý với nàng, điều này
ngược lại làm cho nàng không tiện nói.
“Thế nào? Chẳng lẽ muội còn muốn nói xem ta như ca ca?” Úy Vân
Kiệt mắt lạnh liếc nàng, những năm gần đây, có lẽ hắn không cảm thấy
nàng xem mình như ca ca mà đối đãi.
Úy Tuệ khẽ thở ra một hơi, nói: “Ừ, cái này về sau rồi nói, trước tiên
ta nói điều kiện chọn bạn trăm năm của ta.”
“Điều kiện gì?” Úy Vân Kiệt nghe không hiểu cái gì gọi là điều kiện
chọn bạn trăm năm.
Nàng nhìn hắn, giải thích: “Thế này, nếu như huynh muốn thành thân
với ta thì phải đồng ý điều kiện của ta.”
“Nói.” Úy Vân Kiệt sảng khoái cũng có chút ngoài dự liệu, cũng làm
cho Úy Tuệ cảm thấy nặng nề.
“Thứ nhất, sau khi thành thân với ta, không cho phép có nữ nhân khác,
nói cách khác, từ tinh thần cho tới thể xác của huynh đều phải trung thành
với một mình ta, cái gì bình thê, thiếp, còn có tiểu tình nhân nuôi bên
ngoài, tất cả đều dọn dẹp sạch sẽ cho lão tử. Nếu ta phát hiện huynh và một
nữ nhân khác không sạch sẽ, ta sẽ ly hôn.”
“Ly hôn?” Úy Vân Kiệt nhíu chặt lông mày, nàng nói những thứ này
nên là một nữ nhân nên tuân thủ mới đúng chứ? Sao lại sử dụng toàn bộ
trên người hắn?
“Chính là hòa ly.” Úy Tuệ lưu loát giải thích, lại bổ sung: “Dĩ nhiên,
sau khi hòa ly, ta muốn lấy một nữa tài sản của huynh, huynh không phản