ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 268

quyết liệt của tôi, người Pháp không bằng lòng, mới sinh ra việc chống
báng giữa ông Thượng thơ Bộ học Phạm Quỳnh, người của phủ Toàn
quyền Đông Dương, nghịch với tôi, và được Bảo Đại ủng hộ nên tôi mới từ
chức.

Rút ra khỏi quan trường, tôi trở về ở ẩn tại Huế, liên lạc với cụ Phan Bội
Châu bấy giờ bị giam lỏng tại Bến Ngự và Kỳ ngoại hầu Cường Để đang ở
Nhật. Đó là mấy nhân vật quốc gia có tư tưởng chống thực dân mà ông cụ
tôi cũng như các anh tôi đã tiếp xúc, có cảm tình, cùng chung một đường
lối phục quốc.

Năm 1945, Việt Minh nổi lên, anh cả tôi cùng đứa con trai bị họ bắt giết tại
Huế. Các em trai tôi trốn thoát được. Bấy giờ tôi đang ở Sài Gòn, ra đến
Tuy Hoà thì bị Việt Minh bắt, đưa ra giam ở Tuyên Quang, miền rừng núi
Bắc Việt, sau đó thì được lệnh tha. Tôi phải ẩn tránh nhờ các giáo sĩ Gia Nã
Đại và chỉ ra mặt sau ngày 6 tháng ba 1946 khi Việt Minh ký hiệp ước sơ
bộ với Pháp, rồi phóng thích các nhân vật chính trị đối lập như tôi đã bị bắt
giữ từ hồi khởi nghĩa. Tôi trở về Huế thăm gia đình rồi lại trở ra Hà Nội,
hoạt động liên lạc với Bảo Đại. Chiến tranh toàn quốc bùng nổ trong khi tôi
ở Hà Nội.

Trung thành với chủ trương hoặc là "có tất cả" hay "không gì hết", tôi cùng
mấy anh em tôi, thành lập ở Nam và Trung Việt Nam một đảng chính trị
gọi là PHONG TRÀO CÁCH MẠNG quốc gia với chủ trương chống Pháp
và chống cả Việt Minh. Chương trình của phong trào kháng chiến này là:
"Tổ chức lại và tăng cường lực lượng Công giáo để làm hậu thuẫn cho sự
thống nhất và độc lập của Việt Nam". Đến khi phong trào đã vững mạnh
rồi, sẽ liên lạc với các nước bạn tự do nhất là Hoa Kỳ để nhờ giúp đỡ về
kinh tế và ngoại giao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.