ĐẾ QUỐC NHẬT GIÃY CHẾT - Trang 202

Khi phái đoàn Kawabé rời Manila lên đường về Đông Kinh, thì Đại tá

Tench hoàn tất chương trình đổ bộ. Anh và binh sĩ trực thuộc sẽ đi Okinawa
ngày 25, và ngay đêm hôm đó rời Okinawa đi Nhật.

Tới Okinawa, Tench tham dự một buổi thuyết trình tại bộ tư lệnh của

tướng Whitehead về sứ mạng của anh. Mọi người đều đồng ý binh sĩ nổi
loạn Nhật Bản có thể gây khó dễ cho cuộc đổ bộ của Hoa Kỳ. Vào buổi
chiều 25, một trận bão lớn xảy ra, và đến tối anh được Manila ra lệnh hoãn
lúc lên đường hai ngày vì lý do thời tiết. Tướng Arisu ở căn cứ không quân
Atsugi và Đại tá Tench ở Okinawa đều có lý do để vui mừng.

Nhật Bản sống trong lo âu, sợ hãi.

Tại thành phố Gifu, viên thị trưởng ra lệnh cho các thiếu nữ từ 15 đến 25

tuổi phải rút lên núi để tránh nạn lính Hoa Kỳ.

Các nữ công nhân tại xưởng đóng máy bay Nakajima ở Utsunomiyama

yêu cầu ban giám đốc cho họ thuốc độc để họ tự sát, trong trường hợp bị
lính địch xâm phạm đến tiết hạnh. Họ liền được phân phát những viên
Cyanide.

Những viên chất độc đó cũng được phân phát cho hàng ngàn nữ công

nhân đang làm việc tại công ty Kanto Kyogo để giúp họ «bảo tồn danh dự
phụ nữ Nhật» khi bị tấn công.

Ngay tại thủ đô Đông Kinh, báo chí đăng nhiều loạt bài bàn về cách thức

đối xử với quân chiến thắng. Phụ nữ được khuyến cáo nên ăn mặc kín đáo,
và khi bị xâm phạm nên «giữ gìn lấy nhân phẩm, đồng thời kêu cứu». Bậc
làm cha và chồng được khuyên nên đưa đàn bà di tản về nhà quê để tránh
nạn trong giai đoạn lộn xộn đầu tiên của cuộc chiếm đóng. Người ta luôn
luôn nhắc nhở đàn bà con gái không được cười với lính Hoa Kỳ, khiến họ
có thể hiểu lầm thái độ thân hữu là sự mời mọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.