ĐÊM CHỦ NHẬT DÀI - Trang 112

đó chăng ? Cảnh sát trưởng là một thám tử khá lão luyện và ông ta sẽ không
bỏ qua cơ hội tìm được tia sáng nào đó cho vụ án chưa được khám phá.

Vài phút sau ngoài hành lang lại có tiếng ồn ào và họ bước vào. Cô ta

chưa kịp đánh phấn, chắc là Malholand không cho phép cô ta trùng trình.
Doris có vẻ lo sợ thấy rõ. Liếc nhìn tôi một cái, cô ta lập tức quay đi.

- Tôi không định kiện cáo gì - Doris sa sầm nói - Ông ta là một tên

điên.

- Chúng tôi gọi cô tới đây không phải vì việc đó - Scanlon nói. - Xin

cô cho biết có phải cô đã gọi điện cho cảnh sát vào tối thứ năm không ? Và
tuyên bố rằng France Warren đã cặp bồ với Roberts ?

Trong một thoáng tôi nghĩ là cô ả sẽ chối. Doris nhìn tôi có vẻ trách

móc.

- Thế nào, ông ta buộc tội tôi về chuyện ấy ư ?
- Cái đó không thành vấn đề.
- Ừ, thì sao ? Tôi đã nói sự thật.
- Tất nhiên, tất nhiên ! Cô còn gọi cho ông Warren và cũng báo ông ta

điều đó ?

- Đúng.
Không việc gì phải chối, cô ta chẳng bị đe dọa gì hết.
- Đầu tiên cô gọi điện cho chúng tôi hay cho ông Warren ?
- Cho ông ta.
- Vào lúc mấy giờ ? Cô còn nhớ không ?
- Đâu vào khoảng giữa 10 giờ và 11 giờ đêm. Sau đó 20 phút tôi gọi

cho ông.

Scanlon gật đầu.
- Cô có vui lòng khẳng định lời nói của mình bằng lời thề không ?
- Thế nào, phải vậy nữa cơ à ?
- Chắc là vậy. Nếu như cô nói sự thậtthì điều đó đối với cô chẳng khó

gì, đúng thế chứ ?

- Kh...ông... Tôi cho là không. Bởi vì thực tế đúng như vậy, tôi nói

đúng sự thật đấy.

- Thế thì tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.