ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 102

— Ồ! Có chứ! – Con rối chữa lại. – Ta đã trở về! Và ta rất lấy làm bực

mình về cách cư xử của chúng mày!

Caro há hốc mồm vì kinh ngạc và sợ hãi, nó từ từ quay sang nhìn Lucy.

Lucy vẫn không rời mắt khỏi con rối. “Không hiểu nó đang có ý định gì

đây? – Nó tự hỏi. – Làm thế nào để có thẻ nhốt được nó lại bây giờ.”

Chôn nó xuống đất vẫn chưa đủ. Rõ ràng là nó đã thành công trong việc

trốn thoát ra khỏi chiếc va ly và chui được lên trên mặt đất. Chẳng lẽ nó lại
có một phương tiện kỳ bí nào đó ở dưới ấy?

Với nụ cười không bao giờ biết tắt, ngài Wood nhún người nhảy huỵch

xuống đất, gót giày của nó nện xuống nền nhà đánh độp một cái khô khốc.

— Ta rất lấy làm bực mình về hai đứa mày! – Con rối lại rống lên.

— Thế mày định làm gì bây giờ nào? – Caro hỏi mà mặt tái mét lại.

— Tao sẽ trừng phạt chúng mày. Ta cần phải chứng minh cho hai chị em

mày biết ta là kẻ rất nghiêm túc!

— Khoan đã! – Lucy hét lên.

Nhưng ngài Wood đã chuyển chỗ thật nhanh chóng. Nó nhảy bổ tới chỗ

con Cookie rồi đưa hai tay ra xiết chặt lấy cổ con chó.

Con rối cứ xiết chặt đôi bàn tay gỗ. Bị một vố bất ngờ, con chó vừa ngạc

nhiên vừa khiếp sợ, nó giãy giụa và rú lên ằng ặc vì đau đớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.