ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 15

— Mi lại sợ không gặp được cậu bé Kevin của mình chứ gì? – Caro tiếp

tục nói bằng giọng của Clac-Clac.

— Hãy dẹp cái trò bẩn thỉu ấy đi! – Lucy bắt đầu cáu.

— Ta không phải là đồ bẩn thỉu. Chính mi mới là người như vậy thì có! –

Caro vẫn nói bằng cái giọng the thé giả tạo ấy trong khi tay nó cứ liên tục
giật dây khiến cho đôi mắt Clac-Clac quay lên quay xuống điên đảo.

— Môi em vẫn động đậy kia kìa. Trông em nói chẳng giống một kẻ nói từ

bụng ra tí nào cả. Caro tội nghiệp của chị ạ.

— Em sẽ cố gắng cải tiến thêm.

— Em định giữ nó lại thật đấy à?

— Đúng thế! Em rất yêu Clac-Clac. Em thấy nó thật sự xinh xắn. – Caro

vừa trả lời vừa ôm chặt con búp bê vào người.

— Ta là người rất xinh xắn. Chính chị của mi mới là đứa xấu mèng. –

Caro lại tiếp tục trò đùa với con rối của mình.

— Im ngay! – Lucy bực mình nói.

— Chị im đi thì có! – Caro – Clac-Clac vẫn tiếp túc giọng the thé của

mình.

— Tại sao em lại định giữ lấy cái đồ bẩn thỉu ấy? – Lucy hỏi lại khi hai

chị em đã bước ra ngoài phố.

— Lúc nào em cũng rất thích múa rối. Chị còn nhớ những con rối ngày

trước em có không? Em đã vui chơi với chúng hàng tiếng đồng hồ không
biết chán. Em đã cho chúng diễn theo những vở kịch thật sự.

— Chị cũng vậy, lúc nào chị cũng rất yêu các con rối. – Lucy nhớ lại

chuyện cũ.

— Đúng rồi, chị luôn là người làm rối tung rối mù các sợi dây điều khiển

lên, đúng không nào? Chị thật sự chẳng có khiếu chút nào cả. – Caro chế
giễu cô chị.

— Nhưng em định sẽ làm gì với con búp bê này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.