ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 71

— Ông bà Taylor đến nhà mình chơi, họ đang rất háo hức muốn xem hai

con biểu biễn múa rối. Các con xuống ngay đi nhé!

Cả Lucy cùng Caro đều làu nhàu vì khó chịu. Chúng không muốn bỏ dở

công việc của mình. Ông bà Taylor là những người hàng xóm. Cả hai đều đã
già rồi nhưng rất lịch sự xong cũng rất phiền nhiễu, lắm chuyện. Hai chị em
nghe tiếng bước chân ba chúng bước lên cầu thang. Giây lát sau đã thấy ông
thò đầu qua cánh cửa đang hé mở.

— Xuống đi con gái! Chỉ cần một đoạn hề ngắn thôi. Họ đang uống cà

phê ở dưới và cùng nói chuyện về các con rối của hai con đấy.

— Nhưng con còn đang phải tập lại để chuẩn bị cho ngày mai. – Lucy năn

nỉ.

— Thì con tập ngay trước mặt họ cũng được chứ sao. Chỉ cần năm phút

thôi mà. Họ sẽ rất thích khi được thấy các con biểu diễn đấy. Hai cô bé thở
dài đứng dậy. Chúng vắt con rối lên vai rồi lẳng lặng theo ba đi xuống phòng
khách.

Ông bà Taylor đang ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế tràng kỷ. Trước mặt họ

là hai tách cà phê thơm nức đang bốc khói nghi ngút. Họ chào hai cô bé
bằng một nụ cười hồ hởi và trìu mến.

Lucy lúc nào cũng rất lấy làm ngạc nhiên về sự giống hệt nhau của đôi vợ

chồng già Taylor. Chẳng hiểu ngày xưa họ đã kén chọn kiểu gì mà cả hai
đều có khuôn mặt nhỏ dẹt với một nước da đo đỏ, ốp lên trên đó là một mái
tóc bạc như cước. Cả hai đều đeo kính cận có giọng bằng kim loại giống
nhau như được sản xuất từ cùng một hang. Cách đeo kính của họ cũng
không khác nhau tí nào: đeo trễ xuống tận dưới cái đỉnh mũi nhọn hoắt!
Thậm chí điệu bộ cười của họ cũng giống nhau tới mức người ta tưởng đó là
một cái miệng cười nhưng được đặt sang hai nơi. Ông Taylor có một chùm
râu nhỏ màu xám. Caro thường nói đùa ông ta cố tình để bộ râu như vậy để
mọi người không bị nhầm lẫn ông với bà vợ những khi cả hai vợ chồng cùng
cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.