ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 86

— Ôi!

Lucy buột miệng kêu lên khi đèn trần ở cầu thang chợt bật sáng. Nó phải

nhắm nghiền mắt lại vì ánh sáng chói lòa đang chiếu thẳng vào mặt. Con rối
vẫn tiếp tục vùng vẫy bên dưới, song lúc này nó có vẻ như đã bất lực bởi cô
chủ nhỏ đã đè cả trọng lượng của cơ thể lên người nó.

— Lucy! Nhưng… cái quỷ quái gì thế này! – Caro đứng hét lên trên cầu

thang.

— Ngài Wood…! Nó đang… sống!

— Nhưng chị đang làm cái trò gì vậy? Chị không sao chứ?

— Không, chị không sao cả! Đi gọi ba mẹ ngay! Ngài Wood đang… sống

đấy!

— Thôi đi! Nó chỉ là một con rối! – Caro vừa nói vừa miễn cưỡng đi lại

gần phía cô chị. – Đứng dậy đi, chị Lucy! Chị bị điên hay sao đấy?

— Em hãy nghe chị nói đi! – Lucy năn nỉ vẻ thất vọng. – Hãy đi gọi ba

mẹ đi! Hãy đi gọi trước khi nó trốn thoát!

Nhưng Caro vẫn đứng ì ra đấy. Nó khoanh tay đứng nhìn bà chị đầu bù

tóc rối đang nằm bò ra dưới đất với nét mặt hoảng hốt đến nực cười.

— Chị Lucy, em xin chị hãy đứng dậy đi. Đứng dậy và về giường ngủ

ngay đi.

— Nhưng chị đã nói với em rằng nó đang sống mà! – Lucy nhắc lại. –

Hãy tin chị đi! Chị xin em đấy. Caro, chị xin thề với em đấy.

Lúc này, con rối đã bị đè sấp mặt xuống thảm, tay chân xòe rộng ra bất

động.

— Chị đã gặp phải một cơn ác mộng rồi. – Caro vừa nói vừa đi lại gần

cầu thang. – Đi ngủ đi chị. Đó chỉ là một cơn ác mộng thôi mà.

Lucy thở ngăn thở dài quay lại nhìn cô em gái. Nó đưa một tay nắm lấy

tay vịn cầu thang rồi hơi nhổm người dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.