ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 10

Dưới giường, cái tiếng động lạ lùng khó chịu đó – thứ tiếng rít – cào –

cọ xát – vẫn liên tục vang lên.

Penny đi về phía giường và quỳ xuống. Bé cầm gậy bóng chày trong

tay, hất mớ chăn mền lên. Không thể nhìn thấy gì: dưới giường tối thui như
hang động.

Tiếng động ngưng hẳn.

Penny cảm thấy khiếp đảm. Bé tưởng chừng như có cái gì đó núp trong

bóng tối rình rập bé ... một cái gì đó không phải chuột ... Một cái gì đó biết
rằng bé chỉ là đứa bé gái nhỏ ... Một cái gì đó quỷ quái, xảo trá, có thể vồ
lấy bé mà nuốt chửng!

Rồi bé thầm nghĩ: Đó chỉ là ý tưởng của một đứa con nít!

Bé cắn môi, dứt khoát không thể cam chịu như vậy. Rồi bé dùng gậy

bóng chày quơ lung tung dưới giường nhằm để con chuột kêu lên hoặc buộc
nó phải chạy ra.

Khổ nỗi, có cái gì đó đã bấu vào đầu cây gậy! Penny cố đẩy nó ra nhưng

không thể được. Bé cố lắc mạnh cây gậy, vặn vẹo đủ kiểu nhưng không bứt
ra được.

Thế rồi bỗng nhiên, cây gậy vuột khỏi tầm tay bé và biến mất dưới

giường trong một tiếng động khô đục. Penny ngã bật ra sau, chạm vào
giường Davey, vậy mà bé tưởng mình bất động. chỉ mới vài giây trước, bé
đã quỳ bên giường Davey nhìn thằng nhóc ngủ. Vậy mà bây giờ, đầu bé đập
xuống trên tấm nệm của giường nó. Trong giấc ngủ, Davey ú ớ vài tiếng,
thở dài rồi lại tiếp tục say ngủ.

Dưới giường Penny, chẳng còn một tiếng động nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.