ĐÊM ĐEN BUÔNG XUỐNG - Trang 123

— Tôi thì không. Coi nào, tôi có một thông tin cực kỳ quý giá đối với

hai vị và tôi muốn đích thân cho hai vị biết. Bản thân tôi phải làm điều này,
bộ hai vị không thấy nó quan trọng đến mức độ nào sao? Tuy nhiên, tôi
không muốn hai vị phải đứng ngoài đường để nói chuyện!

— Nào, lên xe đi Rebecca!

Rebecca miễn cưỡng bước vào xe. Jack vào theo.

Rudy, gã tài xế, chạm nhẹ vào một nút bấm và tấm kính trồi lên, ngăn

cách hai gã đang ngồi phía trước với những người ngồi phía sau.
Carramazza cầm lấy chiếc vali nhỏ, đặt lên đùi nhưng không mở ra. Với vẻ
xảo trá, lão chăm chú nhìn Jack và Rebecca.

Lão già trông tựa như con thằn lằn với mí mắt dày cộm, cái đầu hói, làn

da nhăn sạm và đôi môi mỏng. Cử chỉ của lão cũng y hệt như con thằn lằn:
hoàn toàn bất động trong một lúc lâu rồi đột nhiên lắc lư cái đầu, sang phải
rồi sang trái.

Cái đầu đó quay sang Rebecca:

— Cô không có lý do gì phải sợ tôi.

Rebecca ngạc nhiên:

— Tại sao tôi lại phải sợ ông nhỉ?

— Vì thấy cô không muốn lên xe nên tôi đã nghĩ ...

Rebecca lạnh lùng nói:

— Đó không phải do sợ nhưng vì tôi thắc mắc không biết tiệm giặt ủi

có tẩy sạch nổi mớ quần áo của tôi sau khi đã ngồi ở đây không.

Đôi mắt ti hí, lạnh như thép của Carramazza mở to hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.