ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 112

Miriam được đưa về tỉnh, không phải ở nhà thương điên nữa. Thà vậy

đi, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm. Tôi vẫn đến thăm bà ấy nhưng thưa dần.
Rồi tôi tốt nghiệp đại học, lập gia đình, dọn đi xa.

Những cuộc thăm viếng chỉ còn là những thư từ, thiệp mừng năm mới

và bây giờ...

❉❉❉

Tôi nhìn lại bức thư trong tay.
Vậy là từ đây chẳng còn viết thư cho bà ấy nữa. Chẳng còn phải ân

hận nữa. Miriam đã trả xong món nợ cho xã hội và xã hội đã vừa lòng. Về
phần tôi, riêng tôi, tôi ao ước được sống lại những ngày hè năm đó, được
sống lại vào đúng cái lúc tôi nhìn vào cặp mắt của Harry.

Lần này, tôi sẽ nhìn vào cặp mắt gần lòa của ông ấy và sẽ lặng lẽ bỏ

đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.