ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 122

là “thể thao”. Tiêu khiển. Giải trí. Mới đầu họ giết hàng chục ngàn con. Rồi
tên đồ tể Cody mà họ gọi là “Buffalo Bill” xuất hiện, riêng tên đó đã giết
bốn mươi hai ngàn con trong thời gian mười bảy tháng. Chẳng bao lâu sau,
chúng bị giết chỉ vì sự tinh nghịch độc ác, hàng triệu con bị giết! Ngày nay
chỉ còn vài trăm con. Phần lớn chúng sống ở Đồi Đen. Nhưng chúng từ từ
di cư về đây một lần nữa.

Tank ngẩn ngơ hỏi:
- Tại sao?
- Chúng biết dòng giống chúng đã đến hồi kết thúc. Bất cứ loài vật nào

cũng biết khi dòng giống mình sắp tuyệt chủng khi mỗi năm chúng thấy
con cái chúng một ít đi, bầy đàn chúng mỗi thưa thớt hơn. Vì thế chúng
kiếm một nơi để chấm dứt. Chúng kiếm đến một vùng đồng cỏ xanh tốt
chưa có dấu chân người. Một nơi để nằm nghỉ và để chết trong sự trang
nghiêm.

Trong suốt những năm sống với người đàn bà da đỏ Shoshone đó, ông

đã hiểu. Bà ấy yêu quý bò rừng, than khóc khi thấy chúng ngày càng ít đi.
Đau đớn khi mất bà, nhưng lúc này Tank lại mừng vì bà không còn sống để
chứng kiến Bruno và Hannah, hai con bò rừng cuối cùng, bị nhốt lại, đưa ra
biểu diễn, hoặc biết về cuộc bốc thăm dành đặc ân cho cuộc săn con sống
sót cuối cùng.

Thế là em có món quà quý nhất rồi nhé, Rose, ông nghĩ khi lái về phía

Đông nam với Hannah trong toa moóc. Có lẽ ông đã đi được bốn trăm cây
số. Có lẽ như thế đã đủ.

Có thể không.

❉❉❉

Hai tiếng sau khi bình minh lố dạng, một người đàn ông cao lớn, rất

đẹp trai, mặt đỏ bừng vì tức giận, bước tới bước lui trong cái chuồng trống
rỗng.

- Ông nói vậy là nghĩa quái gì chứ! Mất? Làm sao một vật to như một

con bò rừng lại có thể mất được chứ?

Ông ta là Gregory Kingston, nhà kịch sĩ được giải Oscar. Lúc này ông

ta không đóng kịch mà giận dữ thực sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.