ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 124

- Chúng ta có thể biết tin bất cứ lúc nào từ các đội tuần tra. Mọi con

đường đều bị kiểm soát.

- Chúng ta làm gì bây giờ?
Kingston hỏi thẳng Langford. Nhà văn đáp chắc nịch:
- Chúng ta phải chuẩn bị bắn con thú ngay khi họ kiếm thấy nó trước

khi một kẻ ngoài cuộc bắn nó một cách bất hợp pháp. Vùng này đầy dẫy
bọn cao bồi du đãng, súng ống hẳn hoi... Tôi tin chắc rằng phải có một số
người cũng muốn được tưởng nhớ là người giết con bò rừng cuối cùng của
hành tinh này.

- Chẳng hạn như ông phải không?
Lester Ash lần đầu tiên lên tiếng. Một nụ cười tự mãn nở trên môi

Langford.

- Vâng.
Dĩ nhiên ông ta hiểu ý tứ câu nói của người chủ trại. Ông ta nói:
- Ông cũng thế chứ?
Họ nhìn nhau trong một tíc tắc thông cảm rồi Langford nói:
- Cái chúng ta cần bây giờ, dĩ nhiên là phương tiện vận chuyển nhanh

nhất, năng động nhất.

Ông quay sang người cảnh sát, hỏi:
- Chỗ thuê máy bay trực thăng gần đây nhất ở đâu?
- Tám mươi cây số.
- Tôi đề nghị chúng ta khởi hành ngay. Nếu chúng ta có một chiếc trực

thăng sẵn sàng vào lúc con bò được tìm ra thì chúng ta sẽ đến đó ngay. Tôi
cho rằng phòng chỉ huy cảnh sát cơ động không phản đối việc này chứ?

Người cảnh sát nhún vai:
- Miễn là cả ba vị cùng xuất phát một lúc và không được bắn từ trên

không.

- Dĩ nhiên. Chúng tôi đâu phải hạng người tàn nhẫn thế!
Nói xong ông nhìn Kingston và Ash, hỏi:
- Sao, hai vị đồng ý chứ?
- Đồng ý.
Nhà kịch sĩ đáp. Ash cũng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.