ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 125

- Chúng ta lên đường.

❉❉❉

Ba tiếng trước đó, Tank đã đậu xe cạnh một cây du, đi bộ vào những

hàng cây rậm nơi có cabin của Otter. Trời vẫn tối, nhưng chỗ này bóng tối
thật lạ lẫm. Ông gõ nhẹ vào cánh cửa.

- Ai quấy rầy lão già bệnh tật này lúc đêm hôm vậy hử?
Tiếng nói từ trong nhà. Tank đáp:
- Ông Otter, Sherman đây, con rể ông đây.
Otter hỏi:
- Anh muốn gì? Tôi nghèo lắm chẳng có gì cho anh đâu. Tôi không có

đồ quý, cũng chẳng có tiền. Tôi chỉ sống lây lất qua ngày thôi. Tại sao anh
đến đây?

- Vì sự khôn ngoan của ông, Otter, tôi xin ông một lời khuyên.
- Thế thì tôi có thể cho anh được tuy rằng hơi thở tôi giờ sắp cạn kiệt

rồi, có thể đủ cho anh những lời khuyên rồi tắt hơi luôn. Bọn anh mấy
người?

- Chỉ mình tôi.
Tank mỉm cười trong bóng tối. Bây giờ thì lão già trời đánh kia phải

ngưng đóng kịch thôi.

- Anh vào đi, có nến ở cửa đấy.
Tank thắp một cây nến và qua ánh sáng nhảy múa của ngọn lửa, ông

thấy những mảng bẩn thỉu và nghèo nàn đến khó tin của căn phòng. Ở góc
này có một cái võng với một cái chiếu tả tơi, góc kia là một chậu rửa bằng
sắt rỉ sét, chất đầy những bát đĩa xoong chảo nhếch nhác. Góc thứ ba, một
cái tủ xập xệ, cánh cửa đâu mất, để lộ ra những áo quần rách nát. Mọi nơi
trong căn phòng đều vương vãi, lấm lem những thứ bẩn thỉu nhất mà Tank
chưa từng thấy.

Ông không dừng lại ở đó mà đi thẳng đến cánh cửa dẫn sang một

phòng khác. Trong phòng đó ông thấy Otter đang ngồi trên một cái giường
khổng lồ, miệng ngậm xì-gà, một chai whiskey bên cạnh. Khi Tank đóng
cánh cửa lại, người đàn ông da đỏ gìa hạ cò khẩu súng trường hai nòng
đang lăm lăm trong tay rồi đặt nó trên nệm cạnh ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.