ĐÊM ĐỊNH MỆNH - Trang 145

- Tôi muốn vào nhà nói chuyện với anh.
- Ở yên đó, Mike.
- Đủ rồi, anh không nên làm cho tình huống xấu hơn. Tôi là bạn anh

mà.

- Vâng, cũng như Ohlers chứ gì.
- Hắn chẳng tự ý làm gì với nông trại của anh cả, đó là chỉ thị của bọn

chủ nhà băng tàn nhẫn kia thôi.

- Đó là cách chống chế.
- Tôi sắp vào đây.
- Tôi sẽ bắn anh.
- Thế thì bắn đi, ông bạn chết tiệt!
Tôi hiểu bác Mike. Một khi đã quyết định thì không thể ngăn cản ông

ấy được. Tôi nói.

- Cháu đi với bác nhé?
Ông lắc đầu.
- Cháu phải ở đây.
- Ông ấy là bố cháu.
- Bobby, quỷ tha ma bắt mày đi, bác mệt mỏi lắm rồi, biết chưa? Cứ ở

yên đây.

- Vâng.
- Bác ra ngay thôi. Xin lỗi đã mắng cháu.
Bố tôi hét lên từ trong nhà.
- Anh phải ở yên đó, Mike, anh nghe tôi không?
Mike vẫn bước về phía căn nhà.
Bố tôi bắn.
Tiếng nổ vang và đanh trong cái thinh lặng của thảo nguyên.
- Phát kế sẽ trúng anh đấy Mike.
- Thì cứ bắn tôi đi, bạn thân.
Lần này viên đạn đi gần hơn, tiếng đạn vang vọng xa ngoài thung

lũng.

Nhưng Mike vẫn bước tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.