ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 149

ngồi trên nóc. Tôi ngủ thiếp đi cho đến khi được tài xế đánh thức ở một cái
chợ bé xíu trong thị trấn Islampur nhỏ bé. Một nhóm đàn ông mặc xà rông
kẻ carô và áo kurta ngồi uống yaourt trái cây trên mấy băng ghế bên ngoài
tiệm bánh kẹo. Một thanh niên tên Hari tình nguyện đi cùng với tôi. “Ngôi
mộ của ông thánh người Kashmir ở gần Biswak, chỗ tôi sống,” cậu ta giải
thích. “Nó đã từng là một ngôi làng Hồi giáo mang tên Chak của Kashmir,
nhưng sau cuộc chia cắt năm 1947, dân chúng đã di dời sang Pakistan.”
Chúng tôi lần theo một đoạn đường đất vào một ruộng mía. Thêm vài dặm
nữa, Hari bảo tài xế dừng lại. Một cây đa sừng sững đổ bóng xuống một
đống gạch có nửa bên bị cây cỏ phủ kín. Chúng tôi đã đến nơi. Trên một
mảnh đất cao với một hàng rào gạch đã sập là một ngôi mộ. Nó không có
bia, không một dòng miêu tả và không có cả tên. Gió làm những cây mía
kêu sột soạt. Một ông già đạp xe ngang qua nhìn nghi ngại. Tôi ngồi đó một
lúc, nhìn ngôi mộ không hình dáng của ông hoàng Yusuf Shah Chak. Sau
ông, bang Kashmir đã không bao giờ còn được tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.