ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 150

11

Papa-2

○ ○ ○

P

rague đã phản kháng và đã thắng, Berlin đã phản kháng và đã thắng, và

người Kashmir tin rằng sự phản kháng của họ sẽ mang đến sự tự do cho
vùng đất của mình. Giai đoạn đầu những năm chín mươi là thời kỳ ngây thơ
và hăng hái. Nhưng mật độ biểu tình của người Kashmir đã giảm dần sau
những vụ thảm sát. Cuộc xung đột có thể sẽ không xảy ra nếu Ấn Độ cho
phép những cuộc biểu tình hòa bình. Hầu hết chúng đều diễn ra trong năm
1990 và 1991, rồi thỉnh thoảng trong năm 1993 và 1994 và thậm chí cả sau
này dù không còn giữ nguyên mức độ. Những cuộc biểu tình có thể sẽ trở
thành một thế lực chính trị chi phối tại Kashmir, dân Ấn Độ và dân Kashmir
hẳn đã có thể nói chuyện với nhau và hàng ngàn cái chết đã không thể xảy
ra.

Nhưng điều đó đã không đến. Thay vào đó, việc xả súng vào những

người biểu tình, những vụ bắt bớ, mất tích, giết hại tù nhân, bắt cóc, ám sát
và tra tấn vẫn hoành hành tại Kashmir. Trong một bài thơ tự do, Agha
Shahid Ali viết:

Vị bác sĩ đã cứu một cậu bé mười sáu tuổi
Vừa được thả khỏi trung tâm thẩm vấn hỏi rằng,
“Tại sao những người xem bói lại không tiên đoán được
Những đường chỉ trong bàn tay cậu bé sẽ bị cắt bằng một con dao?”

Một buổi trưa tháng Mười Một, tôi băng qua cầu Zero và đi ngang qua

Đài phát thanh Kashmir cũ nằm trên một con đường khá yên tĩnh. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.