ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 169

thỉu của thị trấn. Chiếc taxi buýt

[42]

đi từ Srinagar và dừng lại trong một bãi

đậu xe buýt rộng không tráng xi-măng, nơi cửa ngõ thị trấn. Hai dãy hàng
quán xấu xí chen chúc nhau tạo thành khu chợ chính. Những quán ăn bày
đầy các bịch khoai tây xắt mỏng và chai Pepsi nằm cạnh những tiệm bán đồ
cơ khí sặc mùi dầu nhớt. Tôi thấy một trạm kiểm soát quân đội với một báng
súng thò ra; một tấm biển treo trên đó ghi: BAN CHỈ HUY THỊ TRẤN
KUPWARA. Sự hiện diện của quân đội quanh thị trấn biện minh cho cái
chức danh đó.

Rồi tôi nghe tiếng một thằng bé mặc đồ lem luốc dầu mỡ la to, “Kunan

Poshpora.” Một chiếc xe buýt sơn màu xanh-vàng rồ máy. Một người đàn
ông râu lởm chởm, đội cái nón thêu kiểu nông dân, cột hai ống nước dài
bằng sắt vào nóc xe. Ba phụ nữ ngồi trên ghế trước ngay sau tài xế. Một cô
bé mập mạp mặc áo vàng và đeo vòng xanh nhún nhảy không mệt mỏi giữa
lối đi, nhai kẹo cao su và thổi bong bóng. Một đôi âu yếm nhau trên ghế.
Người soát vé la lên, “Kunan Poshpora.” Tài xế rồ máy xe lần nữa. Đôi tình
nhân vẫn tiếp tục thì thầm. Hai cậu học trò mặc sơ mi trắng quần tây đen
nhảy lên xe buýt và xe bắt đầu lăn bánh. Tôi nhìn xe chạy và nghĩ đến anh
Rashid, chị Mubeena và con gái họ có ước mơ làm bác sĩ.

Tôi ngồi trong một quán trà xập xệ, hút thuốc, suy nghĩ. Nhưng tôi

không được một mình quá lâu. Shabir, một thanh niên ẻo lả tự xưng là nhà
thơ, giới thiệu bản thân và hỏi thăm tôi đang làm gì ở Kupwara. Tôi nói tôi
làm báo. “Em cũng nghĩ vậy. Em có thể thấy điều đó qua cái túi và sổ ghi
chép của anh. Nhà báo nào cũng ăn mặc giống anh,” Shabir nói. Cậu ta mê
xem tin tức trên tivi và có nhiều ý tưởng dành cho tôi. “Em có thể dẫn anh
đến những chỗ mà có thể anh thích viết,” cậu nói. “Tin đầu tiên em muốn
cho anh biết là về một cái nghĩa trang ở đây. Những người được chôn ở đó
hầu hết là những đứa con trai bị giết trong các trận đụng độ với quân đội ở
biên giới.”

Đường Kiểm Soát chạy qua nhiều rặng núi sừng sững ngả bóng xuống

những ngôi làng bao quanh quận Kupwara. Shabir kể rằng sau mỗi cuộc
đụng độ, xác của những thanh niên cố vượt sang Pakistan để được huấn
luyện vũ trang hoặc từ nơi đó quay về, được quân đội Ấn Độ đưa cho cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.