ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 235

tối. Tiếng xe cộ chạy ngang hoặc chỉ cần tiếng bước chân bên ngoài cũng đủ
làm cả gia đình run lẩy bẩy. Đã bao nhiều lần chúng tôi hít thật sâu và thở
phào khi những tiếng động đó chìm vào trong đêm và không có ai gõ cửa?

Tôi đã trải qua kinh nghiệm sợ hãi này chỉ vài ngày trước khi đến thị

trấn của Ahmed. Vào một buổi tối, Salaam, đầu bếp của nhà tôi chạy ùa vào
trong phòng. Cậu là anh chàng gầy nhom, hói đầu, ám ảnh với cái radio. Cha
tôi đang bận rộn với chồng hồ sơ ở phòng bên cạnh. Salaam toát mồ hôi đầm
đìa và thở hổn hển. Cậu ra dấu cho tôi giữ im lặng. “Có người đã vào trong
phòng khách đấy.” Có một cánh cửa từ nhà bếp mở sang phòng khách.
Salaam cố mở cánh cửa đó và cảm thấy như có ai đó đang đẩy nó ngược lại.
Ngày xưa, nếu bạn là người mê tín dị đoan, bạn sẽ đổ thừa là có ma, trong
khi những người lý trí hơn sẽ tìm những lời giải thích hợp lý. Giờ đây, ý
nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu là về những kẻ mang súng lạ mặt.

Salaam tin rằng kẻ đã vào trong phòng khách của nhà tôi có thể mang ý

đồ xấu. Chúng tôi quyết định không làm phiền cha tôi và tự đối phó với việc
này. Chúng tôi nhón chân đi thật khẽ vào trong bếp. Salaam khóa cánh cửa
dẫn đến cầu thang từ tầng trệt lên tầng một. Chúng tôi đứng nhìn trừng trừng
vào cái cửa đang che giấu kẻ đột nhập. Rồi chúng tôi áp tai mình vào cánh
cửa gỗ để lắng nghe bất kỳ dấu hiệu chuyển động nào. Không có tiếng động
nào ngoài lác đác vài tiếng chó sủa trên đường. Chúng tôi rời khỏi vị trí và
thì thầm với nhau, quyết định sẽ tìm vũ khí rồi xông vào phòng. Việc tìm vũ
khí là cả vấn đề nhưng rồi chúng tôi cũng có được một con dao bếp. Vì cao
to và lớn tuổi hơn, tôi chụp lấy con dao. Salaam đứng đằng sau tôi, tay cầm
một cái nĩa như cầm dao găm. Tôi cố gắng giấu Salaam bàn tay tôi đang run
lập cập trong khi Salaam cũng đang cố gắng không kém gì tôi để tỏ ra dũng
cảm. Tuy sợ hãi nhưng chúng tôi đã sẵn sàng cho một cuộc chiến.

Thời khắc xông vào kẻ thù giấu mặt đã đến. Chúng tôi đá cho cửa mở

rồi xông vào phòng. Con dao bếp và cái nĩa giơ cao đầy sát khí. Chúng tôi
nhìn quanh phòng. Chiếc trường kỷ trống không, những cái ghế trống
không, kệ sách vẫn ở chỗ cũ. Không thấy kẻ đột nhập đâu. Gần cửa, một góc
thảm lật ngược lên. Nó bị kẹt và lèn cứng cánh cửa. Chúng tôi nhìn thấy nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.