ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 238

trụ sở ở Delhi của anh trong cả tuần còn lại. Sẽ không có chỗ cho tin tức từ
Kashmir và anh đón nhận điều đó dễ dàng. Chúng tôi uống cà phê và trò
chuyện về bất kỳ thứ gì chúng tôi đang đọc. Anh có một quyển sách mà tôi
muốn đọc nên chúng tôi đi về để lấy nó. Trong văn phòng của anh, báo được
chồng lên những cái bàn bụi bặm và đầu thuốc tràn đầy cái gạt tàn. Khói
thuốc bay lãng đãng trong không khí. Vài người bạn đồng nghiệp của anh
ghé vào và cuộc chuyện trò chuyển sang đề tài tin tức. “Hôm nay thật thanh
bình, chưa có tin gì cả,” một phóng viên nói.

Đột nhiên cánh cửa bị mở toang ra. “Tôi vào được không?” Chúng tôi

xoay người về hướng cửa. Một tên lính mặc áo vét chống đạn với khẩu AK-
47 lủng lẳng trên vai, bước vào trong khi Amir nói, “Được.” Một tên thuộc
cấp gầy hơn, hiền lành hơn đi theo vào. “Tôi đến để kiểm tra anh,” tên lính
đầu tiên nói với anh Amir. Sáng nay trên đường đến văn phòng, Amir đã bị
hắn chặn lại. Anh trình chứng minh thư cho hắn. Tên lính đã nói về sự cần
thiết phải kiểm tra những người có vẻ đáng ngờ và hỏi Amir về vết cắt trên
mặt do cạo râu của anh. Amir cảm thấy bị xúc phạm nên đã đòi nói chuyện
với các cấp trên của hắn – chúng biết anh là phóng viên của một tờ báo hàng
đầu Ấn Độ. Tên lính đã để cho anh đi.

Trông thấy tên lính bước vào văn phòng của mình, Amir bực bội.

“Chẳng phải anh đã xem chứng minh thư của tôi sáng nay rồi sao?”

“Tôi xem rồi. Nhưng chúng tôi vẫn phải kiểm tra bất cứ ai có vẻ đáng

nghi. Tôi đến đây để xác nhận xem chứng minh thư của anh có thật hay
không.”

“Anh nên biết cách nhận ra một người trông đáng nghi chứ.” Anh Amir

lên giọng. “Anh cũng nên biết sự khác biệt giữa một tiệm bán rau và một
văn phòng báo chí.”

Có vẻ như câu nói không tác động gì đến tên lính. Hắn ngạo mạn đi

quanh phòng, quay sang anh Amir và nói, “Anh nên biết là tôi có thể đi vào
bất cứ nơi nào vào bất cứ lúc nào. Đó là công việc của tôi.” Amir liền lấy
cuốn danh bạ điện thoại ra, gọi cho một sĩ quan cao cấp của lực lượng quân
đội và giải thích tình huống này. Viên sĩ quan nói chuyện với tên lính qua
điện thoại. Hắn ta luôn mồm lẩm bẩm, “Thưa ngài, không có gì đâu ạ,” rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.