ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 36

của mùa thu. Chúng tôi vượt qua một cây cầu cũ kỹ vắt ngang con suối chảy
xiết về hướng làng tôi. Tôi thấy đỉnh núi quen thuộc của làng mình và con
kênh có từ ngày xưa chảy men theo. Trước khi dọn đến trường mình, tôi
hiếm khi rời làng trừ những lần thỉnh thoảng ghé Anantnag hay Srinagar.
Khi tôi đi xa dù chỉ một ngày, lúc về tôi sẽ háo hức tìm kiếm hình ảnh của
một dấu mốc: túp lều mái ốp ván nằm trên triền dốc của làng. Tôi đã nhìn
thấy lại nó.

Xe dừng lại ở bãi đất trống của làng. Chú tôi đi tiếp về làng bên, nơi

chú đang sống. Tôi hơi khựng người lại, lo ngại cuộc gặp gỡ ở nhà. Đứng ở
trạm xe buýt, tôi nhìn bao quát ngôi nhà mình – có cửa sổ xanh lá cây, và
xếp thành hàng với năm ngôi nhà khác bên phải con đường. Ông hàng thịt
Abu lúc nào cũng nói chuyện cricket đang chặt thịt cừu; dược sĩ lùn nhưng
chắc người Amin, luôn đội mũ lưỡi trai kiểu Ailen đang đứng bên ngoài
tiệm của mình; ông thợ may Kaisar chuyên chiêu đãi đám con trai trong làng
những câu chuyện tục tĩu đang còng lưng bên cái máy may; ông thợ làm
bánh Hasan nổi tiếng lém lỉnh ngồi đằng sau một chồng bánh trông như
bánh mì vòng rắc hạt mè; lão Saifuddin anh họ của bà ngoại tôi, người ngồi
trong tiệm mình nhưng để ý đến mọi động tĩnh và canh chừng chặt chẽ mọi
hoạt động của láng giềng, đang quan sát những người trên xe buýt bước
xuống; đám con trai hay chơi cricket với tôi tụ tập quanh tiệm văn phòng
phẩm gần sạp rau củ và mấy người đàn ông đứng tuổi ngồi trước mấy cửa
tiệm trống kế bên hiệu thuốc của ông Amin đang trò chuyện với nhau.

Cảm giác hệt như đứng trên một sân khấu quen thuộc, đối diện những

khán giả quen thuộc. Tôi la lên chào hỏi những người ở phía đằng xa con
đường và bắt tay những người ở dọc dãy cửa tiệm bên này đường. Vì đang
lo lắng cho cuộc gặp tại nhà, tôi chào hỏi mọi người hơi quá kỹ lưỡng: ông
thợ bánh, ông hiệu thuốc, ông hàng thịt, ông thợ may và sau cùng, một bước
phóng sang đường để ôm ông Saifuddin và lập lại bài diễn văn:

“Assalamualikum! Ông có khỏe không ạ?”
“Valikumsalam! Ông vui lắm. Ông khỏe lắm. Con khỏe chứ?”
“Con vui lắm. Con khỏe ạ.”
“Con mới về à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.