ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 70

giày dép do một người bạn của cha tôi quản lý, người mà ai cũng gọi là Ông
Chúc May Mắn. Nó nghe một tiếng động cơ lạ lùng và khi quay lại thì thấy
một chiếc xe tăng đang chạy lừ lừ phía sau nó. Một mình trên đường và sợ
hãi, nó bắt đầu bước nhanh hơn, nhưng chiếc tăng vẫn chạy song song với
nó. Họng súng xe tăng xoay vòng vòng, chĩa thẳng vào thằng bé rồi xoay
hướng khác. “Em tưởng bọn lính sẽ nã đạn vào em. Rồi em thấy một khẩu
súng máy gắn trên chiếc tăng và nghĩ chắc bọn chúng sẽ bắn em,” thằng
Wajahat kể với tôi. Chiếc tăng dừng lại và thằng bé cũng dừng lại. Tên chỉ
huy của chiếc tăng gào vào mặt nó, “Chạy đi! Hay là mày muốn chết?” Nó
chạy.

Các bậc phụ huynh muốn đưa bọn trẻ ra khỏi vùng Kashmir. Những

người giàu gửi con cái của họ sang châu Âu và Bắc Mỹ, còn tầng lớp trung
lưu và thấp hơn thì chọn các trường cao đẳng và đại học trong những thị trấn
và thành phố của Ấn Độ. Hầu hết sinh viên học những trường y và trường
đào tạo kỹ sư. Vật lý, hóa học và hóa sinh là những ngành phổ biến. Vào
tháng tám năm 1993, khi tôi đã vượt qua kỳ thi lớp mười, Ngoại đưa tôi đến
trường Đại học Hồi giáo Aligarh, cách Delhi ba tiếng. Tôi phải học vật lý,
toán và hóa trong vòng hai năm tại một phân viện của trường đại học, rồi
học liên thông lên trường cao đẳng ở đó và tốt nghiệp ngành xã hội học,
ngành sẽ tạo được ấn tượng tốt trong kỳ thi vào khối hành chính dân sự. Em
trai tôi sẽ theo học trong hai năm nữa. Khi tôi đi với Ngoại, các thành viên
gia đình, bà con và lối xóm đứng bên ngoài để tiễn đưa. Chúng tôi đi tới chỗ
taxi với một chiếc vali màu be hiệu VIP. Tôi không cảm thấy buồn bã hay
bồn chồn. Tôi không biết bao lâu nữa mới được trở về nhà. Mỗi một lần ra
đi từ bấy đến nay của tôi đều là sự tiếp nối của giây phút đó.

Chiếc xe buýt của bang chạy khó khăn trên con đường cao tốc hẹp nằm

dọc vách núi nhìn xuống những hẽm sâu, nối liền Kashmir với đồng bằng
Ấn Độ. Khoảng giữa chuyến hành trình, chiếc xe buýt dừng lại ăn trưa ở
một cái chợ trên đường cao tốc. Ở đó có những tiệm bán đồ ăn nhanh được
gọi là khách sạn và mang những cái tên lạ lùng. Khách sạn Hindu, khách sạn
Sikh, khách sạn Hồi Giáo. Chúng tôi ăn tại khách sạn Hồi Giáo. Sau một
ngày hành trình, chúng tôi đến được ga xe lửa gần nhất ở Jammu. Tôi chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.