ĐÊM GIỚI NGHIÊM - Trang 92

biết rằng ai đó đã bị giết. Trên suốt đoạn đường đến nhà xác, tôi cứ nghĩ
không biết đó sẽ là ai: một đứa bé, một phụ nữ hay một thanh niên,” ông
Maqbool kể với tôi.

Ông sợ mỗi lần giáp mặt với một thi thể mới, ông ghét việc cắt phanh

nó ra để tìm hiểu một con người đã chết như thế nào, loại vũ khí gì đã được
dùng và nó được bắn từ khoảng cách bao xa. Luật ở đây yêu cầu những chi
tiết đó được ghi chép lại, những đánh giá về cái chết được thông báo và
chúng có ảnh hưởng đến việc gia đình họ sẽ sống như thế nào và được luật
pháp đối xử ra sao. Người chết theo phe nào? Anh ta là quân du kích? Người
chỉ điểm cho cảnh sát? Lính quân đội? Người ngoài cuộc? Hay chỉ là một
người đàn ông bị bắt và bị giết? Con dao mổ của ông Maqbool tìm câu trả
lời trong những vết thương và những mảnh thi thể đứt lìa.

Biết rằng việc mình làm đã góp phần xoa dịu nỗi đau của những gia

đình bất hạnh, ông vẫn tiếp tục làm việc. Những vụ nổ đã giết chết biết bao
nhiêu người và xé nát các thi thể thành nhiều mảnh. Nhiều gia đình đã đến
nhà tang lễ để tìm những đứa con mất tích của họ. “Tôi hình dung ra gương
mặt của một người cha đang chờ nhận xác đứa con trai nhỏ của ông ấy. Việc
nhỏ nhất tôi có thể làm là may các phần đứt rời lại và hy vọng làm vơi đi cú
sốc của những người thân,” ông Maqbool nói với tôi. Mắt tôi nhìn xuống hai
bàn tay chai sần của ông. Ông để ý thấy điều đó và mỉm cười u uất. “Sau
những vụ nổ mìn, tôi thấy mình đứng giữa một đống mảnh thi thể, rồi ráng
sức để bảo đảm những cái ngón tay tôi may vào một bàn tay là của cùng một
người.”

Vài năm trước, sau một vụ nổ lựu đạn ở ngoại ô Srinagar, một chiếc xe

tải chở năm cái xác đến bệnh viện cảnh sát. Ông Maqbool đang kiểm tra sơ
qua chúng thì thấy một cánh tay nhúc nhích. “Tôi lôi cậu ta ra. Cậu ta còn
trẻ và vẫn còn sống.” Ít lâu sau, ông Maqbool thấy cha của chàng thanh niên
đang chờ nhận xác con trai. “Tôi nói với ông ấy là con trai ông vẫn còn
sống.” Thế là ông già ấy bắt đầu quay mòng mòng và hét thật to, “Nó còn
sống,” rồi ông ấy ngừng lại, ngồi bệt xuống sàn bệnh viện và khóc, khóc
mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.