ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 10

tạp hóa phương nam, phương bắc, cho chí thịt, quả, rượu, nem
không gì là không có. Những quan nội thị đều chít khăn vuông, ăn
mặc như đàn bà. Họ giữ việc bán hàng.

Nhưng họ có bán đâu? Bọn cung nữ đi đi lại lại trong chợ, tha hồ

mà cướp mà mua, không hỏi giá cả gì. Họ tranh nhau lấy những
tiếng hàng rau hàng cá mà nói chua nói chát lẫn nhau. Những mệnh
phụ, những tiểu thư cũng bỏ thói đài các, ăn mặc trá hình, người quen
không nhận ra nhau được, đi lẫn lộn với bọn trên, hoặc mua hoặc bán,
lời ăn tiếng nói cũng rất là phóng túng.

Theo ý Chúa, trong đêm duy nhất này, người ta sẽ sống thực tự

do, nô đùa thực suồng sã, không biết tôn ti trật tự là gì nữa. Và sau
cuộc vui hỗn hợp này, ai lại trở về bổn phận nấy, có chăng nữa chỉ
còn giữ chút hương vị cuộc vui như một giấc mộng vàng.

Chúa Tĩnh Đô chưa ngự tới, nhưng người mỗi lúc một đông. Sáu

người bạn Bảo Kim cảm thấy cái thú cuồng dại đi bên muôn thức
bông hoa, phần nhiều đội lốt những đàn bà con gái nhà quê,
nhưng vẫn không sao giấu được vẻ phong lưu quý phái.

Duy có Bảo Kim là thờ ơ hết cả. Năm ngoái chàng cũng có cái

cảm giác mê ly như chúng bạn chàng, nhưng năm nay chàng khác
hẳn. Mắt chàng chỉ tìm kiếm một người mà đã sáu tháng nay chàng
trộm nhớ thầm yêu. Chàng chắc rằng trong đêm hội này, thế nào
nàng cũng ra dự. Nhưng đi đã lâu mà chưa gặp. Chàng dừng lại bên
một cây dương liễu, mơ mộng nhìn ra Long Trì xem ánh trăng đậu
trên những lá ấu sen.

Các bạn vốn yêu Bảo Kim, nên cũng đứng lại theo chàng.

Lưu Sĩ Trực mải tặng một thiếu nữ đi qua một cụm hoa sen, thấy

các bạn xúm quanh Bảo Kim, bèn quay lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.