ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 12

cho mình?

Bảo Kim tự biết làm phiền các bạn, chàng nói:

- Các anh tha lỗi cho, tôi lãng quên mất. Vậy ta đi nào.

Họ lại rẽ sóng giai nhân, thẳng chỗ sáng nhất mà đi. Một cái vỏ

chuối ném vào giữa mặt Bảo Kim, tiếp theo một tràng tiếng chua
ngoa:

- Danh sĩ Bảo Kim sang năm đi thi thì trượt nhé!

Bảo Kim lấy khăn tay lau mặt, thản nhiên không nói gì.

Nhưng khi bỏ chiếc khăn tay vào túi, nhìn phía trước mặt, chàng

bỗng rú lên một tiếng vui mừng. Dựa vào chân một cái giả sơn, rất
cao, là một ngôi hàng rất xinh và sáng sủa, bán rượu, hoa quả và
bánh trái. Trên tường treo la liệt những câu đối, những bức tứ bình;
mấy cây dương liễu trước nhà, rủ xuống những dải lụa trắng bay
phấp phới theo chiều gió.

Chủ hàng là một thiếu nữ kiều mỵ: Quỳnh Hoa Quận chúa, ái nữ

Tĩnh Vương, người mà Bảo Kim mơ ước. Trước cửa hàng, khách đã
ngồi đầy, phần nhiều là những thi nhân mặc khách. Một bọn thị
nữ đang tấp nập bán hàng.

Quận chúa trạc 16, 17 tuổi, nàng hơi xanh dưới ánh trăng thu,

người hơi gầy, nhưng vẻ thanh tú. Nàng bận chiếc áo vải đồng
lầm, chít khăn vuông mỏ quạ. Mắt nàng chợt gặp mắt Bảo Kim.
Chàng ngoảnh đi và nàng cúi gằm mặt xuống. Đỗ Tuấn Giao hóm
hỉnh nói:

- Đích thị rồi, Quỳnh Hoa Quận chúa.

Hoàng Đình Nghiễm, người nhiều tuổi nhất trong bọn hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.