I
Khi bọn Bảo Kim tới Bắc Cung thì hội mới bắt đầu khai mạc.
Với chúa Tĩnh Đô, hội Trung thu lại càng náo nhiệt, và năm nay hội
tưng bừng hơn cả mọi năm.
Được vào đây, chỉ có những người trong hoàng gia, những người
ngoài phủ chúa, những quan to, những mệnh phụ, những tiểu thư và
cả những thư sinh cũng được vào. Muốn thưởng công những chiến
sĩ đã chiến thắng quân Nguyễn ở Phú Xuân, Chúa đặc biệt cho cả
những quan võ được dự vào cuộc vui rất trọng thể này.
Hồ Long Trì đã thành một nơi bồng lai mộng ảo, cách biệt với
phàm trần. Hồ rộng hơn nửa dặm, thả rất nhiều sen ấu. Bên
hồ, có đắp những ngọn giả sơn rất to bằng đất hoặc bằng đá.
Trong hang, trong hốc, hoặc trên đỉnh, hoặc dưới chân, hoặc trước
hoặc sau ẩn ẩn, hiện hiện có những chàng Tương Như, hay những gã
Tiêu Lang ngồi hòa nhạc, ăn mặc ra vẻ tiên phong đạo cốt. Núi
vọng ra những tiếng bổng tiếng chìm, tiếng ti, tiếng trúc, nghe lả
lướt du dương. Bờ hồ, trên cành hàng mấy trăm gốc phù dung,
dương liễu có treo muôn thứ đèn lồng bằng gấm vóc. Những đèn
ấy đều do chúa Tĩnh Đô sai cung nữ chế ra, tinh khéo tuyệt vời,
mỗi chiếc đáng giá mấy lạng bạc. Xa trông như muôn vàn sao lốm
đốm sáng.
Và bàng bạc khắp nơi, tô điểm thêm lên là ánh trăng rằm. Trăng
không trong, hơi đục, nên cảnh sắc càng thêm mông lung phiếu
diểu. Đường đi, bóng cây in xuống, khi xóa khi hằn, theo với gió
thu. Trời chưa mát, nhưng cũng không nực lắm. Hai bên đường,
hoặc dựa vào chân núi, hoặc nối liền hai ngọn núi, hoặc dựng trên
sườn, hoặc dựng biệt lập một nơi, có những cửa hàng bán khắp đồ