ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 100

hơn tất cả những kẻ tầm thường. Lân đứng dậy quả quyết:

- Mệnh lệnh của Chúa thật là vô lý. Sao ta lại nhắm mắt theo?

Có gì đã có chị ta che chở. Mà khi sự đã rồi, Chúa có hỏi, chả lẽ lại
đem làm tội con rể.

Nghĩ đến đây, Lân gọi lớn:

- Bùi Đãng! Bùi Đãng! Lên mau, cậu hỏi.

Nghe giọng nói, Bùi Đãng biết cơn điên của chủ đã dịu, y chạy lên

thưa:

- Thưa cậu, cậu truyền gì?

Thấy chủ nhìn lên lầu Quận chúa, Bùi Đãng đoán được ý nói

ngay:

- Thưa cậu, cậu nên đi tắm rửa. Đêm thanh cảnh vắng, đây là lúc

cậu nên lên lầu nói chuyện với Quận chúa. Cậu đánh chén quá say,
quên cả lễ hợp cẩn, cậu thực là một ông tân lang kỳ quặc!

Lân nói:

- Mày đun nước thơm mau, để ta tắm rồi lên lầu giáp mặt vợ ta.

Bùi Đãng dạ dạ luôn miệng. Một lúc sau, Lân tắm rửa sạch sẽ, mũ

áo chỉnh tề, soi gương lấy làm tự đắc lắm. Quay hỏi Bùi Đãng:

- Ta có xứng là rể của chúa Tĩnh Đô không?

Bùi Đãng lạy phục trước mặt Đặng Lân và thưa:

- Cậu không xứng thì còn ai xứng nữa? Chúa thực đã kén chọn

được một vị giai tế. Và Quận chúa được một đức ông chồng như cậu,
thực là tốt duyên. Nghĩa là con, đầy tớ trong nhà, quen mồm gọi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.