ĐÊM HỘI LONG TRÌ - Trang 18

Một lúc sau, chấm xong, các quan theo Quỳnh Hoa ra ngoài

hàng. Bọn văn nhân đang ngồi hỏi nhau về chữ, vặn nhau về điển,
hoặc ăn bánh, hoặc uống trà, thấy các quan và Quận chúa đi ra,
đều một loạt đứng dậy.

Ngô Thị lang nói:

- Xin liệt vị an tọa. Nhân đời thịnh trị, ta mới có cuộc vui tao nhã

này. Chúng tôi được chấm văn anh em đây thật là một điều đặc
hạnh. Chúng tôi đã lấy bài phú của Bảo Kim nhất. Đáng lẽ thì bài
ấy không trúng cách, vì viết thảo. Nhưng thể theo lời nữ chủ nhân
đây, chúng tôi cứ xem văn mà đánh giá. Chúng tôi sợ là có tuổi, ý
kiến hồ đồ, vậy xin liệt vị chọn lấy một người có giọng tốt, ta
cùng bình bài phú ấy và thưởng thức một áng văn hay trong đêm
thanh gió mát này. Các vị nghĩ sao?

Mọi người thấy Ngô Thị lang thì chắc chắn là sự chấm văn

không có gì nhầm lẫn. Huống chi họ vẫn phục tiếng Bảo Kim, nên
thấy giải nhất về chàng, không ai lấy làm lạ.

Một người nói:

- Triều đình còn lấy những lời cụ lớn làm khuôn vàng thước

ngọc, huống chi là bọn ngu muội như anh em chúng tôi. Chúng tôi
biết Đỗ Tuấn Giao là người tốt giọng, xin cử anh ấy vào việc bình
văn.

- Phải lắm. Phải lắm. Xin cử Đỗ Tuấn Giao.

Bảo Kim như cuồng dại. Chàng có cần chi giải nhất? Nhưng

được để ý trước người đẹp mà chàng mơ ước, chàng say sưa sung
sướng hơn ông tiến sĩ vinh qui. Huống chi lại được chính Quỳnh
Hoa bênh vực mình, chàng thấy chạy trong thớ thịt một nguồn vui
tươi sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.